Bỗng dưng
Bỗng dưng phải ghét một người
Bỗng dưng lòng dạ chơi vơi nỗi niềm
Bỗng dưng muốn xé màn đêm
Bỗng dưng muốn ngược về miền xa xôi
Bỗng dưng lại phải tìm tòi
Bỗng dưng lại phải rong chơi cõi người
Bỗng dưng thành kẻ đơn côi
Bỗng dưng lại phải tự bơi một mình
Bỗng dưng may rủi thình lình
Biết đâu số phận rập rình sang thu
Bỗng dưng bôi xoá hận thù
Bỗng dưng tìm được chân tu cõi phàm
Ô hô người quá tham lam
Ô hô ta phải biết làm sao đây?
Cuộc đời vay trả trả vay
Nợ duyên sao cứ trĩu đầy Đa đoan !
Hu hu mộng tưởng ngút ngàn
Hu hu thân xác phàn nàn cơn đau
Hu hu người hãy đi mau
Cho ta thanh thản thả sầu trôi sông
Hu hu ai biết hay không?
Hu hu bốn cõi mênh mông bời bời ....
Bỗng dưng lòng dạ chơi vơi nỗi niềm
Bỗng dưng muốn xé màn đêm
Bỗng dưng muốn ngược về miền xa xôi
Bỗng dưng lại phải tìm tòi
Bỗng dưng lại phải rong chơi cõi người
Bỗng dưng thành kẻ đơn côi
Bỗng dưng lại phải tự bơi một mình
Bỗng dưng may rủi thình lình
Biết đâu số phận rập rình sang thu
Bỗng dưng bôi xoá hận thù
Bỗng dưng tìm được chân tu cõi phàm
Ô hô người quá tham lam
Ô hô ta phải biết làm sao đây?
Cuộc đời vay trả trả vay
Nợ duyên sao cứ trĩu đầy Đa đoan !
Hu hu mộng tưởng ngút ngàn
Hu hu thân xác phàn nàn cơn đau
Hu hu người hãy đi mau
Cho ta thanh thản thả sầu trôi sông
Hu hu ai biết hay không?
Hu hu bốn cõi mênh mông bời bời ....
(BH148-14)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét