1-Lỡ
Lỡ tìm một cõi tri giao
Đem bao thương nhớ hanh
hao cho người
Lỡ say mê một nụ cười
Ngẩn ngơ trông ngóng đợi
người tri âm
Lỡ mang ngải ngậm tìm trầm
Đường đời cay đắng âm
thầm chở mang…
Lỡ đi một chuyến đò
ngang
Dọc đời chao chát cao
sang nửa vời…
Trót dại để lỡ một thời
Xuân thì vuột mất chơi
vơi một mình
Lỡ tin quy luật tử sinh
Đành lòng giã biệt cõi
tình dở dang
Lỡ làng cái kiếp đa mang
Bồng bềnh trôi dạt lang
thang kiếm tìm
Lỡ đi xuống bể mò kim
Làm sao tìm được chân tim của người
Lỡ lên núi Tản cầu trời
Làm sao biết được thói đời thế gian!
Thôi về chốn Phật mơ
màng
Tu tâm,giữ chí,đa mang
chữ Tình
Cho đời thêm chút hồi
sinh
Cho lòng nhẹ nhõm thanh
bình hư không.
3-MộNG
2-TÌM
Tiếc là không gặp được
nhau
Từ muôn kiếp trước để
cầu tơ duyên
Lỡ làng phận gái thuyền
quyên
Mưòi hai bến nước con
thuyền lênh đênh…
Bởi vì sóng gió bồng
bềnh
Đẩy đưa con tạo lạc
ghềnh Tri âm
Trời đem thác lũ nguyệt
cầm
Sầu đau vô tận, lũi lầm
xót xa…
Suốt đêm không thấy
Nguyệt ca
Cả ngày không bóng mây
hà xứ Yên
Nhìn quanh hoang vắng
triền miên
Vòng quay phật pháp dừng
miền si mê
Rong rêu vướng víu lê
thê
Bến Tình nông nổi vụng
về bao năm,
Bạc đầu mà vẫn xăm xăm
Đi tìm cõi mộng tri âm
giao hòa…
Bóng ai hiện giữa yên ba
Vẩn vơ hờ hững nhạt nhòa
bên sông…
Mắt người đăm đắm chờ
trông
Con đường hun hút hư
không cõi Tình!
Nửa đêm thức giấc giật
mình
Âm thanh vụn vỡ mái đình
cổ xưa
Cây đa bến nước ban trưa
Tưởng là tri ngộ mà chưa
gặp Thời
Bao giờ mới gặp người ơi
Bánh xe lục đạo không
ngơi quay cuồng
Vòng quay phật pháp
ngược đường
Làm sao tới được bến
thương Yên Hòa?
Mấy chục năm qua giấc mộng dài*** ( Ý thơ Quách Tấn”)
Ta ngồi mơ tưởng chốn
bồng lai
Thuyền tình bến mộng nào
ai tới?
Đò ngang tri kỷ được mấy
người?
Thấm thoắt thoi đưa đà
mấy chốc,
Vội vàng tri ngộ được
mấy hồi?
Nợ đời đằng đẵng dài
muôn kiếp
Khối Tình dai dẳng kiếp
nào phai...
3-SAY
Mấy chục năm qua nào ai
hay
Ta say ta bỏ ở kiếp này
Hồn ta thành quách rêu
phong rủ
Phận đó băng hà mấy ngàn
thu
Tương tư say khúc tình
dang dở
Tủi phận mê tràn chén
rượu thơ
Say chi say mãi tình
nhân thế
Biết vậy làm chi buổi hẹn thề?
4-TỈNH
Uống mãi chén say tỉnh
một ngày
Ta đem tình hận nhốt vào
mây
Máu đỏ, tình đen, sùng
sục chảy
Đời bạc, nghĩa vàng, hối
hả bay
Tình yêu đậu mãi bờ xa
vắng
Ân nghĩa đang chờ ở bến
đây
Ngậm lòng ta nuốt từng
giọt đắng
Ru tình ta gọi một cơn SAY !
5-Xa cách
Từ khi xa cách nghìn
trùng
Mưa lay gió nát não nùng
lắm khi
Nhớ mong bạc mắt xuân
thì
Lối đời mòn mỏi đường đi
kiếm tìm
Nỗi buồn hằn vết chân
chim
Nỗi đau khắc dấu con tim
hững hờ
Nỗi lòng hoang hoải bơ
vơ
Tin yêu cất dấu bến bờ
xa xôi
Khúc lòng dứt đoạn bồi
hồi
Con tim hoang vắng đến
ngồi bến Yên
Chí Tâm vào chốn tịnh
thiền
Sân,Si vứt hết,bỏ miền u
tham
Khúc Tâm thôi hết mơ
màng
Thấy đời lãng nhãng
người càng ngu ngơ
Thánh nhân bảo đãi khù khờ
Sao ta chẳng thấy đợi chờ chi đây?
6-Xin nợ đường tu
Sinh ra làm phận hoa đào
Thì thôi duyên kiếp thế
nào phải theo
Thuyền tình bến mộng
cheo reo
Hương xưa bến cũ dám nèo
ông tơ?
Một ngày tan giấc mộng
mơ
Nghìn thu tiếc nhớ bến
bờ xa xôi
Bến Yên tưởng hết bồi
bồi
Ngờ đâu tim não lại vời
kiếp mơ
Hành tinh chuyển dịch mơ
hồ
Nửa vầng trăng
khuyết,nửa bờ đại dương
Yêu thương nghiêng ngả
vô thường
Chí Tâm mắc míu nẻo đường
tri giao
Lạy trời Phật ở trên cao
Xin cho con nợ chưa vào
đường tu…
7-Để gió cuốn đi
Sinh ra
Ta không hề mắc nợ.
Sao trời đem duyên lỡ,
Để ta lạc vào chốn truân chuyên?
Biết là đi nhầm vào bến thuyền quyên
Người cho ta nhận:
Duyên nhầm,
Kiếp lỡ …
Trời cho Nguyệt
Bồng bềnh tơ giăng bốn bể,
Vân vũ nổi lên má hồng đào!
Phật choTâm một quẻ tri giao
Chiều buông tình nhớ…
Lao xao gọi về
Sương giăng…
Một ngày thuyền tạo hóa phá băng
Cởi Tâm
Bỏ Chí
Đẩy Tình mê hoa…
Hương tình trộn với yên ba
Cõi Tri đăm đắm chan hòa chén mơ
Không gian cách biệt vạn giờ
Tri giao khuất nẻo
Biết chờ đợi chi ?
Tỉnh Say một chén lâm ly
Triền miên khắc khoải xá gì tháng năm
Cơn say gặp buổi mưa dầm
Lá sầu rụng gẫy,
Buồn ngâm bến chờ.
Giọt tình đọng cạn chén thơ
Dại khờ khắc dấu
Ngẩn ngơ mặt người
Nhớ thương hoài vọng xa xôi
Ngàn thu tri kỉ
Bồi hồi trí tâm
Dấu son run rẩy cuối xuân
Gió ơi hãy cuốn về gần
Hư vô.
8-Vết môi cuối
xuân
Từ buổi ấy …
Gặp người nơi bến Nhớ
Nắng loang màu hoa cỏ của mùa xuân
Tháng năm đi
Lòng ta mãi bần thần
Giấu xao xuyến bỏ quên mình khờ dại
Đời ru ta bằng vết son tình ái
Ta ngại ngần
Chờ đợi khúc hoan ca
Mang tin yêu
Dâng hiến đến thật thà
Rồi trải
nghiệm từng nỗi mình lặng lẽ
Vết môi cuối xuân làm xanh xao trần thế
Chạm góc
cười cạn nắng ấm hanh hao
Ru hồn thơ
Tuôn suối mát ngọt ngào
Ủ nỗi nhớ
Nghiêng đường chiều
Vũ trụ
Mong ngắm Nguyệt
Thôi không thương lữ thứ
Ước nhìn Mây
Chẳng còn nhớ yên ba
Muốn nhìn xa
Để thấy nụ cười nhòa
Dấu xuân son
Theo tháng năm
Tàn tạ.
Làm cho
Khắc khoải hồn ta
Mảnh đời víu vá
Cuộc tình lã chã
Thiên thu.
11.6
9-THỨC
Mỗi đêm đi qua
Ta lắng nghe
Ngàn vạn âm thanh
Rung rinh
Run rẩy
Luồn lách vào nơi hoang dại
Hồn ta…
Để gạt đi những nỗi nhớ mù lòa
Vẩy đôi tay huyền bí
Bóng đêm trùm lên thân ta
Xa hoa
Tội tình-tự tuyệt.
Có tiếng ru của đêm lạnh hơn tuyết
Có mảng vẽ của vô thường
xa thẳm
Vô biên!
Hun hút đêm đen say tỉnh dại điên
Đi từ phương Nam
Ngược về phương Bắc
Phía xa xăm
Từng sắc hồng đang chờ chực
Đợi mặt trời
Bừng sáng gọi hân hoan
Ta thấy vầng dương nhọc nhằn gượng dây lo toan
Cuốn hết
Tội tình kia
Trôi cả
Bến thơ ngây khờ dại
Ta mệt nhoài hụt hơi qua đêm dài tê tái
Mắt ngọc xanh xao
Lẻ bóng trăng gầy
Sương đêm làm ướt nhẹp đôi tay
Ta lười nhác
Trời mây quên từ tạ
Môi mùa hạ
Lỏng hương níu đợi chờ…
Ô kìa
Bình minh thức gọi mơ hồ
Thả rông gió lạ,
Đợi chờ hương thu.
10-GIẤC MƠ ĐA GIÁC
Giấc mơ em
Ươm mầm từ
đa đoan
Vụng dại,
Ấp ủ qua những
miền tê tái,
Thành hình
hài sau mỗi cơn đau.
Cứ mỗi lần
hoang hoải bởi mưa ngâu
Trái tim cô
đơn
Cùng mưa
giông chập chờn khua khoắng
Trời đất bỗng
dưng câm lặng
Gió rù rì
Để hương chờ
Lần lữa
Vơi đi…
Nhớ nhung mà
chi
Làm khô héo
xuân thì
Giấc mơ em
Vương sắc
màu kì bí
Bước ra từ
cõi hư vô .Mù mờ tâm trí
Bàng bạc
Ánh trăng
vàng
Ướt át
Một đêm
sương.
Giấc mơ em
Không có những
khoảnh khắc luyến thương
Cũng không
có cảm giác
Ngọt ngào,
Nóng bỏng
Mà chỉ có những
mảng màu xanh thẫm
Của nhớ
nhung
Đợi chờ
Của diệu vợi
Xa mơ…
Giấc mơ em
Đi qua những
vùng tím tái ngu ngơ
Trèo lên đỉnh
nhớ
Trườn qua bến
Nợ
Lạc vào mê
cung
Giác mơ em
xăm xăm đi qua những cánh rừng
Chạy trốn bướm
hoa, Tìm nhành cỏ lạ
Rồi gục đầu
Vùi mình
Trên thảm rừng
rụng lá
Vườn thơ.
Trong chiêm
bao cứ ngỡ gặp người mơ
Nhưng lại chạm
vào cõi chờ
Hoài mộng
Tiếng kinh cầu
xa xăm nơi đồng vọng
Ta mềm lòng
Nỗi nhớ lại
quắt quay
Vân Vũ trên
đầu rượt đuổi những cơn say
Cơn bão yêu
đương nhấn chìm từng kí ức
Đánh thức một
khoảng trời
Xóa nhòa bao
ngờ vực
Thức tỉnh
tim Người
Hòa nhịp cõi
Tri giao
Giấc mơ bây giờ chỉ còn lại
Xôn xao…
11-THÔI
Thôi !
Đừng mơ mộng nữa em
Ánh huy quang một ngày kia rồi sẽ tắt
Thôi !
Đùng
than van nữa em
Yêu thương ấy phải đâu là chân thật
Thì Thôi !
Đường ai nấy đi
Hồn ai nấy giữ
Đứng đi hoang trên bến bờ xưa cũ
Kỉ niệm sầu thương
Vương mắt em buồn.
Vẫn biết là chẳng có mưa tuôn
Thì lòng ta đã ngập sầu vạn cổ
Thì thôi cũng đừng mong chờ chi nữa
Ném tin yêu đi
Chôn dấu những dại khờ…
Mai này khi tỉnh dậy sau những cơn mê
Em sẽ thấy chẳng có gì là vĩnh cửu
Chỉ có xác thân là hiện hữu
Sao em chẳng nhìn ra ?
Thôi thì thôi
Thế vậy thôi
Không duyên không nợ
Bồi hồi làm chi…
Đi đi em hãy về đi !
Bình yên một thuở
Chia ly một đời
Mặc người
ngồi đợi mưa rơi
Xóa đi dấu vết một thời xót xa
TẬN CÙNG
Đời có thế
thôi sao
Người đi vào
cõi vắng
Hồn mơ hoang
xa lắc
Tận cùng của
đơn côi
Đời có thế
mà thôi
Sáng trưa
chiều rồi tối
Cuộc sống
không ngõ lối
Trái tim nào
bình yên
Đời sống chẳng
êm đềm
Lòng không
ngừng trăn trở
Bến đợi hoài
cạn nhớ
Đò chiều chờ
mong chi ?
Tận cùng của
chia ly
Là nỗi buồn
vô cảm
Tận cùng của
lãnh đạm
Là một trời
hư vô
Tận cùng của
mộng mơ
Là những điều
không thực
Tận cùng của
quyền lực
Là những điều
dối gian
Tận cùng của
thế gian
Là khoảng
không vô định
Tận cùng của
giới tính
Là bản ngã
con người
Tân cùng của
cuộc chơi
Là những điều
mất mát
Tận cùng của
tiếng hát
Là âm vang
cõi lòng
Tận cùng của
chờ mong
Là nỗi sầu
tuyệt vọng
Tận cùng của
hy vọng
Là nỗi buồn
bi ai
Tận cùng của
ngày mai
Là vĩnh hằng
tê tái
Hãy mở lòng
nhân ái
Tận
Của
Tận tận cùng.
KIỆT
Sức cạn .Lệ
khô rồi…
Lực cùng
.Tâm cũng kiệt …
Tình hờ .Tim
có biết?
Cảm xúc nay
còn đâu.
Hạnh phúc
hay khổ đau
Trung thành
và phản bội
Thật thà và
giả dối
Khiêm tốn và
tự kiêu,
Hạnh phúc có
bao nhiêu ?
Mấy mươi năm
tình nghĩa,
Trao một đời
dâu bể
Trả một núi
u sầu
Tháng ngày
trôi qua mau
Tuổi xuân về
bến lão
Nhìn tương
lai mờ ảo
Người rút kiệt
thanh bình
Tàn nhẫn và
lạnh tanh …
Chán
Nực cười cuộc
sống bể dâu
Kẻ sầu an ủi
người đau cõi tình…
Thương tình
thì sẽ lụy tình
Trách chi
con tạo bắt mình quay tơ!
Yêu thương ảo
ảnh dại khờ
Đắm say là tội
ngu ngơ cõi người
Say đi để biết
chơi vơi
Tỉnh đi để thấy
lòng người dối gian
Dại khờ để
nhận đa đoan
Khôn ngoan sao
lại nhặt toàn đắng cay?
Bay đi theo
cánh chim gầy
Mang về
phiêu lãng cho ngày mộng mơ …
ĐỪNG KHÓC NỮA
Đừng khóc nữa…thôi
em,đừng khóc nữa
Chuyện tình
yêu… muôn thuở vẫn dại khờ
Đừng tin rằng tình phải đẹp như mơ
Thì sẽ chẳng
có ngày em hối tiếc
Đừng tiếc nữa..
thôi em đừng tiếc nữa
Chuyện thủy
chung làm sao có trên đời
Trái tim người
cũng hai nửa chia đôi
Thôi đừng
trách… đừng hờn… đừng giận dỗi…
Đừng nghĩ ngợi
,em ơi đừng nghĩ ngợi
Hãy thương
yêu , hãy bỏ hết xót xa
Dẫu chia ly
làm đau đớn lòng ta
Thì cũng phải
biết thương mình một chút…
Thương em chốn xa xôi
Ta đau
cho một kiếp người
Hồng nhan chật
vật mảnh đời dở dang
Ta buồn một
nỗi đa đoan
Tơ vương chằng
chịt ngổn ngang cõi tình…
Yêu thương
chờ đợi bóng hình
Tỉnh say một
chén giật mình xót xa
Biết mình rồi
biết người ta
Mới hay con
tạo thật là trớ trêu
Bóng ai chạng
vạng liêu xiêu
Hồn ai lãng
đãng trong chiều lả lơi
Tình ai ẩn
hiện chơi vơi
Nửa hư nửa
thực nửa vời cõi mơ
Cho ta khắc
khoải câu thơ
Để lòng ta
mãi ơ hờ xót thương…
CÙNG BIẾN LÀ THÔNG *
Cuối Cùng ,Tình cạn lệ
Tim khóc sầu
cô đơn
Thân bải hoải
oán hờn
Sắc một màu
tàn tạ
Thế Biến rồi chẳng lạ
Tất cả thành
hư vô
Lòng chẳng
chút bất ngờ
Chĩ ngậm cười
cay đắng
Thông một đường hoa nắng
Mở một khoảng mây trời
Tim thôi hết chơi vơi
Tình sang bờ
bến mới …
·
Kinh Dịch : Cùng sinh biến,có biến mới có thông”
Thôi đành lòng vậy, cầm lòng vậy ,bằng lòng vậy ...
Trả lờiXóaThơ hay sầu não quá trời
Trả lờiXóaxót thương tác giả thay lời sầu bi
tình duyên là cái chi chi
trăm năm vẫn cứ mộng si vì tình
(hu khong)-27/10/14
Buồn ơi ta bỏ mi rồi
Trả lờiXóasao mi lại đến tìm ta hỡi buồn
Cuộc đời nắng gió mưa tuôn
Mi hãy ghé lại bên đường tìm vui .
Buồn ơi ta bỏ mi rồi
Trả lờiXóasao mi lại đến tìm ta hỡi buồn
Cuộc đời nắng gió mưa tuôn
Mi hãy ghé lại bên đường tìm vui .
Lời thơ cảm xúc dạt dào
Trả lờiXóaAi mà đọc được xuyến xao cõi lòng!
cửa lưới dạng xếp
cửa lưới chống muỗi
lưới chống chuột
cửa lưới chống muỗi hà nội
Thơ hay ấy thật là hay
Trả lờiXóa