Translate

Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Sau mấy ngày được sống hồn nhiên như cây cỏ cùng bạn bè ,họ hàng....Trở lại cuộc sống thường nhật với bộn bề lo toan bối rối , hai hôm trước mình có một giấc mơ trưa thật lạ. Muốn ghi lại những xúc cảm đó mà không nhớ chi tiết. Bỗng hôm nay một người bạn giật cái tít cho bài thơ của bạn ấy "Giật mình trưa đã sang chiều" ...làm mình nhớ ra ngay những cảm giác về giấc mơ trưa hôm ấy. Có chút buồn man mác, mang tí màu sắc liêu trai ...nhưng có lẽ đó là những cảm nhận rất thật mà mỗi chúng ta đều cảm thấy được trong cuộc sống khá mỏi mệt này. Cảm giác ấy đôi khi ngự trị khá lâu trong tâm hồn ta nhất là ở cái tuổi U 50 , khi ta đứng ở đỉnh dốc của cuộc đời ...

Giấc mơ trưa

"Giật mình trưa đã sang chiều" ***
Thương con sáo sậu, cánh diều lẻ loi !

Xuân thì vừa hé trên môi
Thoắt ngày tháng cũ đã thôi ngọt ngào.
Gió chiều cuồn cuộn trên cao,
Mênh mang nắng Hạ, lào phào hương Thu
Xa xanh thăm thẳm mây mù
Sương giăng tím ngắt, thâm u bóng chiều
Cây đa, bến cũ, cô liêu
Dòng sông, bến nước, cánh diều nôn nao

Giật mình tỉnh giấc chiêm bao
Thì ra ta đã đi vào cõi Thu.

(BH1406-14)
(P/s : *** Câu đầu là ý thơ của Phạm Tuyền) .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét