Duyên
Cũng là gặp gỡ cũng chia phôi
Hai ngả nhân duyên đã vậy rồi
Hạnh Phúc của người ,Duyên ta gặp
Để rồi tiếc nuối,chậm chân thôi
Dẫu biết mai này rất xa xôi
Người ơi nhớ những phút bồi hồi
Đúng là hữu duyên nhưng không phận
Đành mang lưu luyến gủi mây trôi
Nhớ thì chỉ biết nhớ vậy thôi
Xin mãi Bình An đến bên Người
Chúc đủ niềm vui ngày tháng Hạ
Xuân, Thu Đông mãi được thảnh thơi
Ôi sao kì lạ, lòng chơi vơi …
(BH-146-04)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét