Thơ tình cuối mùa thu
Một bài thơ tôi đã đọc nghìn lần, một bài hát nghe hoài mà không chán và một cảm xúc lần nào cũng trinh nguyên. Đừng ai hỏi vì sao bài thơ nổi tiếng ? Và ai cũng ghi nhận được những rung động tuyệt vời về mùa thu và tình yêu của nhân thế trong từng ca từ.
Bởi bài ca miên man xúc cảm về mùa thu :với mây trắng bay lững lờ, lá vàng rơi thưa thớt …Mùa thu đó ,cổ điển nhẹ nhàng ,êm đềm mà da diết làm sao.Không gian và thời gian hòa quyện đan xen trong bàng bạc sắc vàng Thu. Sắc Thu tràn từ núi rừng xuống đồng bằng, trôi nhẹ nhàng từ sông ra tận biển….Mênh mang thu đi , rồi kết đọng vào đóa hoa của mùa thu : Hoa Cúc ! Ai đã từng ngắm Cúc quỳ ở làng hoa Đà Lạt , hay Cúc đại đóa ở làng hoa Hà Nội sẽ hiểu mùa thu đẹp hoang dại thế nào? Cái vẻ đẹp vừa mới vừa cũ , viên mãn mà vẩn e ấp tinh khôi.Những cánh hoa vàng tươi nhận đủ nắng của mặt trời ,lớp lớp đan xen xòe cụp khéo léo như những bàn tay tiên nữ . Bàn tay ấy –Bàn tay mùa thu kết nối cho tình nhân nhớ nhung, khắc khoải… Hóa ra Thu đẹp để cho Người . Câu hát phảng phất bóng dáng của cố nhân –bí ẩn như những câu truyện cổ,gợi nhắc về một tình yêu lãng mạn và sâu lắng. Một tình yêu đã đi qua thử thách của bão dông,vượt qua muôn trùng thác lũ …Một tình yêu không tuổi ở lại với những con tim trưởng thành: “Tuổi theo mùa đi mãi ,chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại “ !
Ngoài kia ,cuộc đời tươi và mới ,trẻ trung và năng động. Họ sẽ đi cùng tháng năm và có khi nào cảm nhận được cảm giác se lạnh man mác buồn của gió heo may khi muà thu về ?“Chỉ còn anh và em cùng mùa thu ở lại “ có lẽ là vậy nhỉ ? …Mùa thu gợi nhắc những kỉ niệm đẹp của một thời đã qua . Nơi tình yêu bắt đầu bằng những cảm xúc kì lạ : ôi mùa thu cũ , xao xác lá me rơi , bồng bềnh mây trôi lững thững …
Và tôi bỗng nhận ra, khi ta đã già , chúng ta sống được là nhờ những kỉ niệm .Và tội nghiệp cho những ai không có kỉ niệm để mà hoài niệm khi bước vào mùa thu của cuộc đời .
Một bài thơ tôi đã đọc nghìn lần, một bài hát nghe hoài mà không chán và một cảm xúc lần nào cũng trinh nguyên. Đừng ai hỏi vì sao bài thơ nổi tiếng ? Và ai cũng ghi nhận được những rung động tuyệt vời về mùa thu và tình yêu của nhân thế trong từng ca từ.
Bởi bài ca miên man xúc cảm về mùa thu :với mây trắng bay lững lờ, lá vàng rơi thưa thớt …Mùa thu đó ,cổ điển nhẹ nhàng ,êm đềm mà da diết làm sao.Không gian và thời gian hòa quyện đan xen trong bàng bạc sắc vàng Thu. Sắc Thu tràn từ núi rừng xuống đồng bằng, trôi nhẹ nhàng từ sông ra tận biển….Mênh mang thu đi , rồi kết đọng vào đóa hoa của mùa thu : Hoa Cúc ! Ai đã từng ngắm Cúc quỳ ở làng hoa Đà Lạt , hay Cúc đại đóa ở làng hoa Hà Nội sẽ hiểu mùa thu đẹp hoang dại thế nào? Cái vẻ đẹp vừa mới vừa cũ , viên mãn mà vẩn e ấp tinh khôi.Những cánh hoa vàng tươi nhận đủ nắng của mặt trời ,lớp lớp đan xen xòe cụp khéo léo như những bàn tay tiên nữ . Bàn tay ấy –Bàn tay mùa thu kết nối cho tình nhân nhớ nhung, khắc khoải… Hóa ra Thu đẹp để cho Người . Câu hát phảng phất bóng dáng của cố nhân –bí ẩn như những câu truyện cổ,gợi nhắc về một tình yêu lãng mạn và sâu lắng. Một tình yêu đã đi qua thử thách của bão dông,vượt qua muôn trùng thác lũ …Một tình yêu không tuổi ở lại với những con tim trưởng thành: “Tuổi theo mùa đi mãi ,chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại “ !
Ngoài kia ,cuộc đời tươi và mới ,trẻ trung và năng động. Họ sẽ đi cùng tháng năm và có khi nào cảm nhận được cảm giác se lạnh man mác buồn của gió heo may khi muà thu về ?“Chỉ còn anh và em cùng mùa thu ở lại “ có lẽ là vậy nhỉ ? …Mùa thu gợi nhắc những kỉ niệm đẹp của một thời đã qua . Nơi tình yêu bắt đầu bằng những cảm xúc kì lạ : ôi mùa thu cũ , xao xác lá me rơi , bồng bềnh mây trôi lững thững …
Và tôi bỗng nhận ra, khi ta đã già , chúng ta sống được là nhờ những kỉ niệm .Và tội nghiệp cho những ai không có kỉ niệm để mà hoài niệm khi bước vào mùa thu của cuộc đời .
Bài hát : bay đi cánh chim biển -Đức Huy
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Bay-Di-Canh-Chim-Bien-Duc-Huy/ZWZADO0I.html
Bay đi cánh chim biển hiền lành
Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em
Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ.
Theo tiếng hát của người thủy thủ
Lượn trên sóng vỗ về ghềnh đá chim bay qua
Lang thang cánh gió chiều buồn trắng men san hô
Đất trời rộng sao em không bến đỗ?
Giấc mơ của tôi và cánh chim Hải Âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng.
Em đã muốn muốn ra đi nhiều lần
Trời lên tiếng kêu gọi và gió reo tên em
Trùng dương vỗ sóng về để đón bước em
Quay mặt lại nhìn nhau một lần cuối.
Bay đi cánh chim biển hiền lành
Chẳng còn giấc mơ nào để giữ đôi chân em
Chẳng còn tiếng nói nào để trách cứ em
Khi mặt trời đậu trên đôi cánh vỗ.
Giấc mơ của tôi và cánh chim Hải Âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng.
Đây là một bài hát mà tôi rất thích.Nó là bài ca dành cho những người thủy thủ.Cha tôi hay hát cho tôi nghe khi hai bố con ngồi trên boong tàu. Tôi nhớ cha có nói một câu với tôi là : con đừng làm cánh chim hải âu ,hãy chỉ làm con bồ câu bé nhỏ của ai đó thôi nhé. Cha bảo : Cánh chim hải âu biểu tượng cho khát vọng của con người. Nhưng là những khát vọng lớn lao, những cuồng si, mê muội không có điểm dừng...
Cánh chim hải âu của Đức Huy là phương tiện thể hiện khát vọng về tình yêu và tự do. Dễ thấy những khát khao khát đang bị dày vò bởi sự ràng buộc; cảm giác giằng xé của việc ở lại hay ra đi …và trên cả là sự yêu thương vị tha hòa lẫn với nỗi tuyệt vọng , bất lực của con người
Nhưng rồi, tất cả đều có quy luật của nó.Cái gì không phài của mình, không thuôc về mình ,không nằm trong khả năng của mình…rồi cũng theo gió cuốn đi thôi.
Và những giấc mơ bay theo cánh chim hải âu sẽ khuất dạng trong hư vô, chìm vào tiếng sóng biển thẳm sâu vô vọng…
Và ý nghĩa của bài hát theo tôi nghĩ là ở chỗ : Đừng giữ cái mà nó cứ muốn trôi đi !
Vài suy nghĩ về bài hát : Biển nỗi nhớ và em
Anh
xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Ta cô độc bởi ta vắng em. Nỗi nhớ
hình thành từ thâm sâu của cõi chí tâm, nó là sự khắc khoải của vùng tri giao
và ảo giác chứ không đơn thuần là bằng cảm giác bên ngoài..Nỗi sầu động tới cả
vũ trụ khiến trăng cũng cảm thấy lẻ loi,mặt trời cũng thấy mình cô lẻ.
Thế thì đại dương có thấm tháp gì
đâu ! Sự tự tin của biển chợt tan biến đi .Sự bao la của trùng khơi
cũng mất hẳn .Chỉ vì thiếu những cánh buồm.
Từ mênh mông,biển bị giới hạn tầm
nhìn,các cung bậc của triều dương dường như tê dại. Sự mạnh mẽ dữ dội
bỗng chốc chuyển đổi và chạm vào sự mong manh dễ vỡ…
Vũ trụ bị tổn thương cũng là điều dễ
hiểu. Gió đã quất núi hao mòn, còn thời gian làm trái tim ta tê tái.
Cuộc sống muôn đời là thế .TY ngàn
đời vẫn vậy.
Không có nỗi nhớ nào khắc
khoải hơn nỗi nhớ của sự chia xa và đợi chờ trong TY.
Anh xa em ,em xa anh và ta xa
nhau...Đó là sự thử thách của trò chơi duyên kiếp .
Sông có thể cạn cạn ,đá có thể mòn.
Nhưng Biển chẳng bao giờ tận kiệt.Nhưng biển sẽ trống rỗng trong hư vô khi mà
những con sóng bạc đầu kia ko đem những con thuyền trở về với biển.
Ta đã nếm trải những cơn say: Say
sóng, Say tửu say trăng …say nghề say việc . Mỗi cơn say cho ta một trải
nghiệm khác nhau .Chỉ có cơn say tình yêu làm ta nghiêng ngả chất ngất tê dại
ngẩn ngơ.
Và ta đã hiểu,và ta đã cảm nhận được
rằng con tim ta sẽ vô cảm,cuộc sống ta sẽ trở
nên vô vị, xác thân ta sẽ trở nên hoang hoải, cuộc sống của ta sẽ
là chuỗi tháng ngày cô liêu mộng mị nếu đời ta vắng bóng tri âm….
Và ta đã mơ.Và ta đã nhận món quà xa
xỉ của duyên kiếp.
Và ta đã yêu em, Và em đã yêu ta .Và
mình còn đam mê và ta còn say đắm.
Chí tâm nhất thể trong sự hoàn hảo của cảm thụ và thăng hoa.
Gió
không phải là roi mà quất núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu
Nếu không đưa em đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu
Nếu không đưa em đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em
Đời đá vàng _Vũ Thành An
Ta lần mò leo mãi không qua được vách sầu
Ta tìm một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau
Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào
Ôi thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền
Ta xin tháng ngày rồi bình yên
Ô hay tại sao ta sống chốn này
Quay cuồng mãi hoài có gì vui
1) Có một lần mất mát mới thương người đơn độc
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua *** dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng
2) Xuống tận cùng dưới đáy thấy mênh mông rộng cõi trời
Hãy mở lòng chúng ta đón nhận biển tình yêu
Có nghìn lần tha thứ cũng chưa là ái từ
Hãy cảm tạ biết ơn có được đời đá vàng
Trong cuộc đời của mỗi con người, ít nhất một lần , không ai trong mỗi chúng ta không cảm nhận được cái giá của sự mất -còn -sống-chết, hạnh phúc - khổ đau, yêu thương và hờn giận …
Ta tìm một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau
Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào
Ôi thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền
Ta xin tháng ngày rồi bình yên
Ô hay tại sao ta sống chốn này
Quay cuồng mãi hoài có gì vui
1) Có một lần mất mát mới thương người đơn độc
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua *** dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng
2) Xuống tận cùng dưới đáy thấy mênh mông rộng cõi trời
Hãy mở lòng chúng ta đón nhận biển tình yêu
Có nghìn lần tha thứ cũng chưa là ái từ
Hãy cảm tạ biết ơn có được đời đá vàng
Trong cuộc đời của mỗi con người, ít nhất một lần , không ai trong mỗi chúng ta không cảm nhận được cái giá của sự mất -còn -sống-chết, hạnh phúc - khổ đau, yêu thương và hờn giận …
Đó là những cung bậc của cuộc sống làm nên
giá trị cuộc đời: ĐỜI ĐÁ VÀNG
Để có một “đời đá vàng” con người sao mà vất vả thế.
Người ta “lần,mò” chứ không phải “tìm,kiếm thông thường”.Quả
thật cuộc đời của con người là một cuộc đại tìm kiếm.Nhưng hình như càng tìm
càng bế tắc,càng luẩn quản. Vì thế mà chỉ thấy "vách đá sầu"
Không phải nỗi sầu mà là vách
sầu !
Một thành quách khổng lồ được dựng lên trước mắt
chúng ta. Con người chợt thấy mình bé nhỏ làm sao. Sự cao hứng khi cố leo
cao sẽ rơi ngay vào tuyệt vọng . Bời “sầu “ được đo đếm bằng những
phiến đá sầu thì làm sao mà vượt qua? Nỗi buồn vì thế mà mênh mang hơn
,triền mien hơn gần như bất tận .
Trong cảm giác chơi vơi trên đỉnh núi sầu ấy,
Tri giác, cảm giác và xúc giác hòa lẫn vào nhau khogn thể phân định được.Chỉ nhận
rõ vị chát đắng của nỗi buồn, sự cào xé của tâm can :
Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào
Cái vô hình đã hiện hình khối cụ thể : Vách
đá sầu- như một nhân chứng sống của trần gian mang chở những
hoài niệm dấu yêu của một thời thơ ấu , ấp ủ những khát
khao cháy bỏng của 1 thời trẻ dại để rồi day dứt trước thực tại
vô thường.Đá đã đổ lệ - đá đã có tâm hồn -linh hồn của con người rồi.
Nghe đến câu hát này, Người không rơi lệ mới là lạ!
Bởi Đá đã thành Người nên đá cũng khổ
đau vì tình người:
“Ta tìm một tiếng yêu, thấy tòan
là khổ đau “
Tiếng
lòng của đá tăng thêm một cung bậc nữa. Không chỉ là sự rơi lệ để buồn, mà đó
là lúc cõi tâm không bình yên ,tình yêu không đủ lòng tin
tưởng. khát vọng thì tràn đầy mà ước ao không thỏa nguyện.
Cho
nên ,bất đắc chí với đời , đá buông lời than thở :
Ôi thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền
Ta xin tháng ngày rồi bình yên
Ô hay tại sao ta sống chốn này
Quay cuồng mãi hoài có gì vui
Ta xin tháng ngày rồi bình yên
Ô hay tại sao ta sống chốn này
Quay cuồng mãi hoài có gì vui
Như
người quân tử giữa thời lao đao, ta nghe thấy tiếng thở dài não nuột của những
kẻ đang đi về trên cõi tạm. Và ta nhận ra sự “phung phí
“ của chính ta trong những cảm giác “buồn phiền”.Một chân giá
trị sống thật hiển nhiên mà sao ta cứ phải kiếmtìm :
Có một lần mất mát mới thương người đơn độc
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng
Vậy
loài người hãy quên sầu đi , hãy vui đi để đón nắng xuân về. Hãy biết xẻ chia
những bất hạnh của con người và hãy gìn giữ trân trọng các giá trị thực
mà mình đang có.
Đừng
để ta phải khóc khi ta không thể cười .
Đừng
để mất tình yêu rồi mới hiểu người ta yêu
Đừng
chờ lời cảm ơn khi bạn làm ơn
Đừng
để bị hờ hững rồi mới biết mình quá si mê
Trăm
vạn câu “Đừng “ …
Chỉ
để đổi một lời nhắn nhủ
“ Hãy sống như đá vàng “ !
Người yêu, người ơi đừng khóc nữaVàng thu tàn lá úaTình yêu như rượu cayẤm bờ môi từ đâyYêu mãi vòng tay nàyHãy vui trọn đêm nayNgười yêu, người ơi đừng khóc nữaTình yêu người đã hứaNghìn năm vẫn còn sayHãy cạn ly chiều nayVui với tình yêu nàyTa muốn cùng em sayMột ngày không có emNhớ xôn xao bàng hoàngMột đời xa vắng emRéo âm vang muộn màngMột ngày em không tớiMột ngày em không nóiNụ cười rong rêu mãiNát tanNgày mai tàn phai màu hoa cũThời gian cuồng thác lũHoàng hôn rơi đầy taySẽ vì em từ đâyCho những ngày hao gầyTa muốn cùng em say.
|
Giai điệu sâu lắng
mơn man, bài hát và giọng ca của Nguyên Khang như một lời ru êm ái cho ta lạc
vào thế giời của yêu thương .. tràn đầy khao khát ,khắc khoải tê dại một nỗi buồn
sâu thẳm
Có lẽ họ đang phải
xa nhau.. .chàng vỗ về người yêu “đừng khóc nữa !” Chàng gợi lại những kỉ
niệm còn ngay ngất trogn tim chàng .Chàng say cái không gian thu vàng lá úa
mà sâu lắng dư vị lãng mạn .Say nụ hôn ấm nồng,bần thần đắm say.Say vòng tay
ôm xiết quấn quýt không muốn xa rời …Một cảm giác thực về hạnh phúc của đôi lứa
đang gọi mời …
HP đôi khi đơn giản chỉ
là những giọt nước mắt lăn trên má người tình… Bởi “người đã hứa” và ta không
quên.. Cơn say tình nghìn năm chưa tỉnh.Thứ
men say như mật ngọt của thiên đàng dường như đã kết
thành ngọc đá lung linh kì diệu làm người ta mãi ngẩn ngơ …
Càng ngẩn ngơ, nỗi
nhớ càng cồn cào Chàng đang cô đơn trong nỗi buồn nôn nao tê tái . Sự xa vắng càng làm kỉ niệm
thêm đầy.Nó réo gọi trong kí ức chàng : một hình bóng ,một nụ cười đã hóa
rong rêu ….và tan nát vì cách biệt và đợi
chờ
Ngày trôi đi ,hình
ảnh đẹp về người con gái cũng dần bị lãng quên.Thời gian như một phép màu lạnh lùng và tàn nhẫn cuốn trôi mọi kỉ niệm …
Nhưng dù thế nào
Chàng vẫn nhớ về em
Vần sẽ vì em mà hao
gầy
Luôn muốn cùng em đắm
say …
(BH-137-14)
|
Ngày Hôm Qua Là Thế
Sáng tác Việt Anh
Ngày hôm qua là thế,
Chìm khuất trong mưa xóa nhòa
Nhìn em đi lặng lẽ qua những buồn vui
Ngày hôm qua là thế,
Từ tháng năm cũ tìm về
Tìm trong em nụ hôn quên lãng đầu tiên.
|
Ngày hôm qua đó là quá khứ
Tưởng là quá khứ đã bị chìm khuất và bị xóa nhòa trong tâm trí chúng ta.
Nhưng hôm qua vẫn thế -hay em của ngày xưa vẫn thế …để gợi lên trong ta những rung động như thưở ban đầu ?
|
Đợi em qua đường phố thao thức
Cả gió mưa cũng dịu dàng
Ngày hôm qua, dù nắng bôi xóa, dù mưa còn rơi
Ngày hôm qua là thế,
Biển tiễn đưa cánh buồm về
Ngày hôm qua, dù sao tôi đã chờ mong.
|
Ta bắt đầu nhớ về cảm giác xôn xao của sự đợi chờ ...Những giấc ngủ mộng mị trằn trọc bâng quơ,những phút giây lơ đãng khi mà cõi tâm không ngủ yên và trí thân ta bồn chồn xao xuyến …Phố xá cũng thao thức cùng ta, mọi vật quanh ta bỗng trở nên tha thiết và dịu dàng…đẹp đến lạ kì
|
Một sớm mai nắng về trên hàng cây và gió tha thiết
Chỉ có em biết nơi nào đại dương vẫn khát khao
Chỉ có em biết từng đêm từng đêm tỉnh giấc
Chợt thấy ta giữa xa lạ nơi nào..
|
Và ta đã mơ một giấc mơ ngập tràn hoa nắng …
Và ta biết chỉ có em hiều được những khao khát của đại dương xa thẳm
Và chỉ có em thấu được nỗi cô đơn của những bến bờ trĩu nặng nhưng ưu tư..
Và ta chợt thấy mình chơi vơi giữa dòng sông cuộc đời
|
Vàng phai đi mùa thu
Để lá hoa bớt phiền muộn
Ở ngoài kia còn có mây trắng, trời xanh
Ngày hôm qua, mình đã mơ ước,
Một ước mơ dẫu bình thường,
Ngồi bên em hoàng hôn đâu đó rụng rơi.
|
Hãy mang đi những muộn phiền hỡi thu .Để cho ta được mơ ước .Giấc mơ có em bên mình –bình an trong buổi chiều hoàng hôn
|
Một sớm mai nắng về trên hàng cây và gió tha thiết
Chỉ có em biết nơi nào đại dương vẫn khát khao
Chỉ có em biết từng đêm từng đêm tỉnh giấc
Chợt thấy ta giữa xa lạ nơi nào...
|
Và ta đã mơ một giấc mơ ngập tràn hoa nắng …
Và ta biết chỉ có em hiều được những khao khát của đại dương xa thẳm
Và chỉ có em thấu được nỗi cô đơn của những bến bờ trĩu nặng nhưng ưu tư..
Và ta chợt thấy mình chơi vơi giữa dòng sông cuộc đời
|
Ngày hôm qua cạn lối
Chỉ có anh trước biển rộng
Chợt nhận ra mình cô đơn giữa... đời nhau.
|
Quá khứ đã mờ tối.Chì còn ta với ta đối diện với biển trời .Ta chạm vào ta, để chạm vào nỗi cô đơn của chính mình.Và ta hiều đó là vì cuộc đời này ta thiếu vắng em …
Bến mơ hoa vẫn còn dở dang trong đợi chờ !
|
Feelings
Nothing is more than feeling
Trying to foget my ….feeling of love
Tears drop
Rolling down on my face
Trying to foget my…. feeling of love…
Feelings
For all my life I will feelings
I wish I have never met you boy, You have come
again
Feellings
wo wo feelings wo wo wo feel you
Again in my heart
Feeling, Feeling like I have never lost you
And Feeling like I have never had you ,again in
my heart
And feelings ,For all my life I will feel it
I wish I have never met you boy, You have come again
Feelings , Feeling like I have never lost you
And Feeling like I have never had you ,again in
my life
Feellings
wo wo feelings wo wo wo feel you, again in my heart.
mmmuuuummmm
Feelings feeling you in my arms
I have feeling you in my my life
feel you, again in my heart
Tạm dich :
Những cảm xúc, không gì có thể diễn tả được những
cảm xúc.
Những giọt nước mắt lăn trên má khi ta đang cố
quên đi những rugn động của mình về TY.Những cảm xúc mà suốt cuộc đời ta không
thể quên được,Tôi ước gì tôi chưa từng gạp
em ,chang trai trẻ! Nhưng em đã đến và mang lại cho tôi những cảm xúc.
Ôi những cảm xúc về yêu thương đã trở lại trong trái tim tôi. Tôi cảm thấy những xúc cảm
mà tôi chưa từng có trước đây. Tôi cảm giác như chưa bao giờ có em và chưa bao
giờ mất em. Ôi những cảm xúc đang ùa về trong tim tôi ,trong dời tôi …
Bình luận về :Bài hát “Cảm xúc” ( Feelings)
Không gì diễn tả được cảm xúc của mình khi nghe
bản nhạc này.Một cảm giác vừa đê mê vừa tê tái, nhẹ nhàng,sâu lắng mà ẩn chứa sự
bùng nổ dữ dội,Giai điệu mê hoặc bao phủ toàn bộ tâm chí,chi phối cả nhịp đập của con tim ta
…để rồi òa vỡ với những xúc cảm……ta chưa thể gọi tên,chưa biết nó là gì , chỉ
biết đó là những cảm xúc đặc biệt.
Rồi ta chợt nhận ra…
Hình như sự nghiệt ngã của cuộc đời đã giết chết
mọi cảm xúc của con người
Hình như chúng ta đang bào mòn cảm xúc cho những
điều vô nghĩa
Và có thể chúng ta không chết vì thiên tai, bệnh
hoạn hay chiến tranh
Chúng ta sẽ chết vì mất cảm giác và xúc cảm.Cái
chết của linh hồn biến ta thành những kẻ khốn khổ của sự vô cảm
Đời sẽ vô vị khi ta chẳng có cảm giác và những
linh cảm tri giao
Cảm xúc phải luôn hiện hữu trong chúng ta ,cho
tất cả cuộc sống của chúng ta và chúng ta phải cảm thấy nó luôn luôn bên mình
Để làm gì ?
Để ta biết là ta đang tồn tại giữa cuộc đời này
Ta đang làm gì và sống vì cái gì ,vì ai ?
Rồi ta cảm nhận được sự an yên khi ta có ai đó trong vòng tay mình
Đề ta cảm thấy sự ấm áp khi tình yêu quay trở lại
Để biết sợ hãi khi mất mát đang đến …gần
Để biết tiếc nuối khi Hạnh Phúc vụt khỏi tầm tay
Để biết trân trọng và gìn giữ những giá trị dù
rất bé nhỏ của cuộc sống này
Cảm xúc
Ấy là cảm xúc
Ôi cảm xúc
Ta dành
cho nhau
Hơn mọi ngôn ngữ mà ta có thể giãi bày
Hơn mọi giá trị mà ta có thể mua
Ta chỉ có thể cảm nhận bằng nhịp điệu của thời gian,và sự tri giao sâu sắc
Cảm xúc không có tên,không có giá trị về vật chất
Cảm xúc chỉ có thề cảm nhận bằng con tim,bằng tấm
lòng …
Đó là sự vô giá
55-RIGHT
HERE WAITING FOR YOU
Oceans apart day after day
And I slowly go insane
I hear your voice on the line
But it doesn't stop the pain
If I see you next to never
How can we say forever
Wherever you go
Whatever you do
I will be right here waiting for you
Whatever it takes
Or how my heart breaks
I will be right here waiting for you
I took for granted, all the times
That I thought would last somehow
I hear the laughter, I taste the tears
But I can't get near you now
Oh, can't you see it baby
You've got me going crazy
Wherever you go
Whatever you do
I will be right here waiting for you
Whatever it takes
Or how my heart breaks
I will be right here waiting for you
I wonder how we can survive
This romance
But in the end if I'm with you
I'll take the chance
Wherever you go
Whatever you do
I will be right here waiting for you
Whatever it takes
Or how my heart breaks
I will be right here waiting for you
Waiting for you
Tạm dịch :
“Ngày lại ngày, thơi gian vô tình trôi, chúng
ta đang phải cách xa vạn dặm,và mỗi giờ khắc thời gian trôi đi ,anh cảm thấy
mình mất dần đi sự sáng suốt.Nỗi nhớ không thể nói bằng lời.Mặc dù được nghe tiếng
em trên điện thoại,nhưng làm sao có thể đủ để làm vơi đi những nỗi muộn phiền.Nếu
như anh không được gặp em,thì làm sao chúng ta có thể chia xẻ với nhau những điều vĩnh cửu .Dù em đi đâu,làm gì, dù
có làm con tim anh tan nát thì anh vẫn mãi đợi em…
Suốt thời gian qua, anh đã nghĩ rằng có cái gì
đó sẽ còn mãi.Anh có thể nghe được tiếng em cười, cảm nhận được vị mặn của nước
mắt em, nhưng ngay bây giờ anh không thể có em.Chẳng lẽ em không cảm nhận được
là em đã làm anh điên dại vì em rồi sao?
Anh tự hỏi mình làm sao có thể giữ được những
phút giây tuyệt vời về mồi tình lãng mạn của chúng mình,Và nếu cuối cùng anh được
ở bên em, anh sẽ mãi giữ cơ hội đó.
Cho dù
em đi đâu, và em làm gì,dù em làm con tim anh tan nát thì anh vẫn mãi đợi
em ở đây.
Anh đợi em!”
Khi ta sinh ra, ta bắt đầu một cuộc hẹn hò với
thời gian
Khi mẹ cha nâng niu chiều chuộng, nuôi ta lớn
lên,trưởng thành, ấy là khi thời gian vỗ về ta một cách chậm chạp và yên bình
Khi ta bắt đầu biết yêu đó là khi ta luôn thấy
thiếu thốn thời gian.
Mối tình đầu tan vỡ là lúc ta biết ý nghĩa của
thời gian và những cảm giác của sự mất mát
Khi ta chọn một bến đỗ để dừng chân trên cõi tạm,
đó là lúc ta tiêu xài thơi gian hoang phí
nhất. Ta vô tình mang vác thời gian vào mọi ngóc ngách của đời ta, in dấu
lên khuôn mặt ta, đè nặng lên đôi vai những người thân yêu của ta, và một ngày
ta thảng thốt khi nhận ra ta đã lỡ hẹn thời gian và để lỡ nhiều thứ trên cuộc đời
này.
Thời gian buồn bã vì sự vô tình của ta, thời
gian trôi đi không hẹn ngày trở lại.Như đám mây bay về cuối trời xa xăm mãi .Thời
gian lấy đi sự thanh xuân của ta, bào mòn những cảm xúc và niềm đam mê của ta
như một sự trả thù êm ái. Tệ hơn, thời gian làm thân thể ta hoang hoải, đôi khi
tàn tạ.
Mọi thứ đều có thể đến thì có thể ra đi.Cái gì
dễ đến thì dễ đi. Hạnh phúc có được từ những gian nan thì có cơ sở để tồn tại
lâu bền.
Cái gì xốc nổi và mãnh liệt quá thì sẽ phôi
phai nhanh khi chạm vào những nghiệt ngã của cõi đời thực
Sự mê say chỉ là ảo giác để khơi nguồn cho sự
nhàm chán và tỉnh ngộ lên ngôi, khi người ta nhận ra giá trị của sự thật –ý
nghĩa của những cảm xúc thật,chân thành.
Mọi rào cản của cõi tạm chính là lửa để thử
vàng.
Nếu ta không biết hy sinh,ta chẳng bao giờ có sự
dâng hiến
Nếu ta không biết vun đắp yêu thương,ta chẳng
bao giờ có quả ngọt của ái tình
Và sự đợi chờ (Nhẫn) chính là sự lựa chọn khôn
ngoan nhất của loài người để đi tìm giải pháp của sự thành công
Mọi thứ sẽ qua đi
Cái gì rồi cũng trở nên nhàm chán
Nhiệt huyết rồi cũng phôi pha
Chỉ có tinh yêu thì còn mãi như ngọn lửa bất diệt
Khi ta có tình yêu đích thực
Mọi hy sinh trở nên vô gía
Mọi đợi chờ trở nên vô thường
Mọi niềm tin trở thành bất tử
Cho dù ta có đi đâu,ta có làm gì,cho dù con tim
ta tan nát vì nghịch cảnh của số phận,ta vẫn phải đợi chờ.Đợi chờ trong sự tĩnh
tâm, trong vùng tỏa sáng của trí tuệ và trong một thân thể thuần chất con người.Ta
sẽ có tâm thế đỉnh cao để tỏa sáng chính mình.Đó là khi ta tự chủ,tự tại-tự tin
va an nhiên trong cõi tạm.
Chúa sẽ không cay nghiệt với những niềm khao
khát chân thành.Chúa sẽ cho ta hạnh phúc một ngày…Không biết đó là lúc nào, chỉ
biết nếu như điều đó xảy ra, cái ngày ta có thể ở bên người ta yêu thương, ta sẽ
giữ lấy cơ hội đó,không để nó vuột bay đi như thời gian mà ta đã bỏ lỡ.Ta sẽ giữ
để thời gian dừng lại, dù chỉ một phút, cho những gì là vĩnh cửu,mãi mãi thiên
thu.
Bởi vì thời gian sẽ không quay trở lại.
Và ta sẽ không còn mãi…
Không có TY Vĩnh cữu, chỉ có những phút giây
vĩnh cửu của TY
Nên ta phải giữa lấy cơ hội đó
7 năm yêu em
Trả lờiXóa7 năm đơn phương
Đến khi a bỏ cuộc
Người mới yêu anh
Như anh từng yêu em
Em mới nói lời yêu anh
Sao cuộc đời thật éo le
Ly thủy tinh Ocean