HẠ HỒNG
Vì chẳng thích,
Những câu chuyện buồn của thời hoa đỏ đã xa.
Cũng biết là,
Khi mỗi cánh phượng nhạt nhòa.
Thì ai đó sẽ mất đi,
Sự nhiệt thành của cái thời nông nổi.
Nhưng Hạ đã sang rồi!
Chang chang và Nóng hổi.
Hạ đốt cháy tim người,rồi quay cuồng thổi lửa vào những giấc chiêm bao.
Hạ khiến nhân gian khát cháy lao đao.
Nứt nẻ vết môi, trong lòng lửa bỏng.
Khô héo mệt nhoài, làn da sạm nắng.
Hầm hập hơi trời,hằn vết chân chim...
Chang chang và Nóng hổi.
Hạ đốt cháy tim người,rồi quay cuồng thổi lửa vào những giấc chiêm bao.
Hạ khiến nhân gian khát cháy lao đao.
Nứt nẻ vết môi, trong lòng lửa bỏng.
Khô héo mệt nhoài, làn da sạm nắng.
Hầm hập hơi trời,hằn vết chân chim...
Ô kìa!
Hạ đã sang rồi sao trời đất cứ lặng im?
Gió chưa thốc,mưa rào chưa ồn ã.
Chàng Sấm giấu mình trên vùng trời nghiệt ngã
Anh Chớp đang mơ vẽ những vòi rồng
Hạ đã sang rồi sao trời đất cứ lặng im?
Gió chưa thốc,mưa rào chưa ồn ã.
Chàng Sấm giấu mình trên vùng trời nghiệt ngã
Anh Chớp đang mơ vẽ những vòi rồng
Hạ đỏ của ta,chuyển sắc sang hồng
Tim tím chờ mong,mờ mờ nhân ảnh
Thâm thẫm hoàng hôn,đường trời mỏng mảnh
Đêm Hạ buồn...
Đêm cô quạnh chơi vơi
Tim tím chờ mong,mờ mờ nhân ảnh
Thâm thẫm hoàng hôn,đường trời mỏng mảnh
Đêm Hạ buồn...
Đêm cô quạnh chơi vơi
Hạ đã sang rồi,người có biết,
Người ơi?
Người ơi?
(BH15323)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét