Cảm ơn bạn Hương "béo".đã cho bọn mình cơ hội gặp nhau để ôn lại kỉ niệm từ thuở 13! Thật vui và khó Quên. Chúc bạn chuyên đi may mắn. Như thỏa Thuận sau bữa tiệc tối qua , tớ làm tặng các bạn bài Thơ về chúng Minh
Chuyện của chúng mình
( tặng Bộ tứ cầu thang 1 và 2 cùng tất cả các bạn từng sống ở khu tập thể Vạn Mỹ -HP)
( tặng Bộ tứ cầu thang 1 và 2 cùng tất cả các bạn từng sống ở khu tập thể Vạn Mỹ -HP)
Vẫn là khuôn mặt ấy thôi
Mấy mươi năm chẳng khác thời thần tiên
Gặp nhau kể chuyện luyên thuyên
Ngày xưa chung vách nỗi niềm dấu che
Nhớ sao những buổi trưa hè
Rủ nhau gánh nước đường về chói chang
Phương Lưu sỏi đá thênh thang
Tuổi Thơ trĩu nặng lo toan việc nhà
Đứa nào đứa ấy như ma
Mặt mũi nhem nhuốc nhìn mà thấy ghê
Vẫn cười vui sướng phủ phê
Nhày dây bịt mắt dép lê lò cò
Tinh mơ sáng sớm hẹn hò
Một thời bao cấp chẳng lo âu gì
Gian nan một thuở dậy thì
Nước non nặng gánh chân đi vòng kiềng
Thế rồi mỗi đứa một miền
Kẻ Nam người Bắc triền miên tháng ngày
Bây giờ hội ngộ nơi đây
Niềm vui bất tận vui say thỏa lòng
Đường lên đỉnh vẫn chưa thông
Béo Hương cạn chén như không có gì
Mèo Ngô, Đạt, Thịnh uống đi
Hà Say lỡ miệng khinh khi Đàn Bà
Thôi thôi cho hắn chết già
Phạt vài ly để gọi là biết thôi
Ha Rồ bảo đã thấy rồi
Ca-Ve phục vụ rượu mời không ngoan
Các chàng mà cứ than van
Đổi đào thì hết tham lam dạy đời
Ha ha ý kiến tuyệt vời
Tiếng cười sang sảng Đạt tôi xả lòng
Cuộc đời lúc có khi không
Mấy ai biết được bên trong nghĩ gì
Hồn nhiên như tuổi dậy thì
Vui đi bỏ hết sân si chực chờ
Say như chưa tỉnh bao giờ
Quên đi dục vọng dại khờ dối gian
Nhớ thời tuổi trẻ gian nan
Cùng nhau giũ mãi tuổi vàng thần tiên
Dù Mai xa cách bạn Hiền
Xa xôi cách trở hai miền nhớ nhau
Cuộc đời dâu bể bể dâu
Niềm vui không dễ cho nhau thế này
Bạn về xin giữ chút say
Hương tình bạn đó Vương đầy con Tim !
Mấy mươi năm chẳng khác thời thần tiên
Gặp nhau kể chuyện luyên thuyên
Ngày xưa chung vách nỗi niềm dấu che
Nhớ sao những buổi trưa hè
Rủ nhau gánh nước đường về chói chang
Phương Lưu sỏi đá thênh thang
Tuổi Thơ trĩu nặng lo toan việc nhà
Đứa nào đứa ấy như ma
Mặt mũi nhem nhuốc nhìn mà thấy ghê
Vẫn cười vui sướng phủ phê
Nhày dây bịt mắt dép lê lò cò
Tinh mơ sáng sớm hẹn hò
Một thời bao cấp chẳng lo âu gì
Gian nan một thuở dậy thì
Nước non nặng gánh chân đi vòng kiềng
Thế rồi mỗi đứa một miền
Kẻ Nam người Bắc triền miên tháng ngày
Bây giờ hội ngộ nơi đây
Niềm vui bất tận vui say thỏa lòng
Đường lên đỉnh vẫn chưa thông
Béo Hương cạn chén như không có gì
Mèo Ngô, Đạt, Thịnh uống đi
Hà Say lỡ miệng khinh khi Đàn Bà
Thôi thôi cho hắn chết già
Phạt vài ly để gọi là biết thôi
Ha Rồ bảo đã thấy rồi
Ca-Ve phục vụ rượu mời không ngoan
Các chàng mà cứ than van
Đổi đào thì hết tham lam dạy đời
Ha ha ý kiến tuyệt vời
Tiếng cười sang sảng Đạt tôi xả lòng
Cuộc đời lúc có khi không
Mấy ai biết được bên trong nghĩ gì
Hồn nhiên như tuổi dậy thì
Vui đi bỏ hết sân si chực chờ
Say như chưa tỉnh bao giờ
Quên đi dục vọng dại khờ dối gian
Nhớ thời tuổi trẻ gian nan
Cùng nhau giũ mãi tuổi vàng thần tiên
Dù Mai xa cách bạn Hiền
Xa xôi cách trở hai miền nhớ nhau
Cuộc đời dâu bể bể dâu
Niềm vui không dễ cho nhau thế này
Bạn về xin giữ chút say
Hương tình bạn đó Vương đầy con Tim !
(BH 147-08)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét