Người người xem bóng đá, mình chả hiểu gì sất. Đã ngủ một giấc rồi. Một cú điện thoai vô duyên đánh thức ta dạy. Thế là lại thao thức cho một ảo ảnh vô hình, mộng ảo của thi ca vậy. Để cho qua cái đêm này thôi !
Thao thức
Nửa đêm thức giấc nhớ người
Nôn nao trong dạ bời bời canh thâu
Chí tâm lang thang về đâu
Vẩn vơ nỗi nhớ giọt sầu nhẹ rơi
Hồn hoang giá lạnh mất rồi
Sương đêm ướp lẫn với hơi thở người
Gió hè sao lạnh người ơi
Giật mình tỉnh giấc chơi vơi nỗi niềm
Thức rồi mới hiểu về đêm
Nhớ rồi mới biết dạ mềm lòng ta
Thương rồi mới hiểu câu ca
Qua cầu cởi áo vì là gió bay
Trời đong mây gió vơi đầy
Đêm nay ai thức để say một mình
Nhấp ly rượu để nhớ tình
Cay cay con mắt lung Linh ánh đèn
Phía xa ảo ảnh của đêm
Chập chờn hình bóng bên thềm lướt qua
Một mình thì vẫn mình ta
Đêm nay thao thức vì là nhớ chăng?
Nôn nao trong dạ bời bời canh thâu
Chí tâm lang thang về đâu
Vẩn vơ nỗi nhớ giọt sầu nhẹ rơi
Hồn hoang giá lạnh mất rồi
Sương đêm ướp lẫn với hơi thở người
Gió hè sao lạnh người ơi
Giật mình tỉnh giấc chơi vơi nỗi niềm
Thức rồi mới hiểu về đêm
Nhớ rồi mới biết dạ mềm lòng ta
Thương rồi mới hiểu câu ca
Qua cầu cởi áo vì là gió bay
Trời đong mây gió vơi đầy
Đêm nay ai thức để say một mình
Nhấp ly rượu để nhớ tình
Cay cay con mắt lung Linh ánh đèn
Phía xa ảo ảnh của đêm
Chập chờn hình bóng bên thềm lướt qua
Một mình thì vẫn mình ta
Đêm nay thao thức vì là nhớ chăng?
(BH 147-01)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét