Khóc Sở Khanh
(Nhân đọc lại Truyện Kiều ...)
Thế mà đem thương nhớ trải muôn phương
Thế mà xây ảo mộng cõi vô thường
Thế mà vui trên niềm đau kẻ khác
Người thật ác ôi sao người thật ác
Lấy thơ ngây trao đổi sự dối gian
Lấy thật thà dìm vào chốn đa đoan
Đem tin yêu cợt đùa cùng kẻ khác
Người độc ác ôi sao người độc ác
Mang tim người bóp nát chẳng xót xa
Đầy đọa ai bằng nỗi nhớ chiều tà
Ám ảnh ai bằng những điều mộng mị
Trong hư ảo ta nhìn ra chân lý
Gieo đau thương thì sẽ gánh bi thương
Nhân quả kia là cái lẽ đời thường
Người sẽ gánh một quãng đời đơn lẻ
Mỗi sớm mai ngồi một mình lặng lẽ
Chẳng có ai thấu hiểu nỗi cô đơn
Bóng lẻ loi héo hắt suốt đêm trường
Người lịm chết dần mòn trong thê thảm
Giữa cuộc đời
Vô cảm
Và lãnh đạm
Người ơi !
(BH-4.4.14)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét