Translate

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Nhớ


Chông chênh nỗi nhớ ngày buồn
Mênh mang nắng nhẹ gió luồn tóc mây
Võ vàng một khúc ca say
Phất phơ một vạt áo bay giữa đời.
Tưởng rằng hồn đã chiều rồi
Trí Quên Tâm biết thả rơi nỗi buồn
Vậy mà khắc khoải mưa tuôn
Vậy mà day dứt cánh chuồn nghiêng chao 
Vậy mà da diết Chiêm bao
Vậy mà say tỉnh nôn nao ...thật thà
Người ơi 
Nhớ
Lắm 
Thật mà!


(BH-143-07)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét