Hôm qua nổi hứng muốn bay ra với ban bè để đi về tuổi Thơ.Một người bạn Tám sự chia sẻ rằng muốn lắm mà không đi được vì lý do abc ...nó bảo " mày đi đi có gì vướng víu đáu mà phải kìm hãm sự sung sướng! "Nghe chữ Sướng thấy sướng thật. Sướng vì giải thoát được cảm giác nặng nề của số kiếp. Sướng vì được làm điều mình thích . Sướng vì mình dứt được Đa đoan. Và sướng nhất là có bè bạn tri kỷ cùng hiểu mình. Thấy sướng thật!sáng nay tỉnh dậy thấy một núi việc dựng lên trước mặt. Nhất quyết giũ nguyên cảm giác Sướng ...không cho hiện thực nó vùi đi....he he !
SƯỚNG
Thế rồi mọi chuyện cũng qua
Cam lai khổ tận cũng là luật thôi
Cuộc đời nước chảy mây trôi
Sống còn được mất số trời đã ban
Trái Tim vì lỡ Đa mang
Tâm hồn đa cảm , lòng càng xót xa
Phận người mỏng mảnh câu ca
Mười hai Bến nước biết là Bến trong ?
Hoa trôi dòng nước mênh mông
Bão giông ai biết, vườn Hồng còn xa
Ngựa xe qua lại lại qua
Đường trần gió bụi ai là tri âm?
Người đi từng bước âm thầm
Ta về quẳng hết nợ nần dối gian
Bây giờ chỉ có bình an
Lợi danh cũng bỏ , gian nan hết rồi
Bến mơ hạnh phúc gọi mời?
Thuyền tình hoa mộng có Người hay sao?
Bằng lòng xoá hết nôn nao
Con Tim hết động, lao xao mặc người
Mình về vui với bạn thôi
Tri ám tri kỉ một thời mơ Hoa
Đó là tiên nữ Sơn Ca
Đây là Hoa hậu quý bà chuyên Văn
Nàng kia xinh gái tuyệt Trần
Mặc người xấu bụng gọi lầm diều hâu
Gặp nhau ríu rít ngàn câu
Xa nhau gặm nhấm chia nhau nỗi buồn
Mặc trời bão gió mưa tuôn
Mặc đời lo sợ cánh chuồn thấp cao
Mặc người gõ cửa Chiêm bao
Mặc mình tuổi đã lên cao ... mặc mình
Biển xanh gió mát hữu tình
Vui say thỏa thích cho mình trẻ Trung
Nắm tay nối những riêng chung
Tuổi Thơ trở lại ta cùng hân hoan
Thế là Sướng đấy người ngoan !
(BH14704)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét