Thử xem bóng đá, thấy tâm Chí mù mờ. Trận cầu như cơn lốc dông bão tấn công thành mạch cảm xúc của người mê say. Ta chỉ thấy cảm giác của những hạt cát trên sa mạc ko bao giờ gắn kết. Mới ngẫm ra một điều sự đòng cảm của con người khó khăn làm sao!
Sa mạc
Buồn quá hồn ta thành sa mạc
Trái Tim hoá đá giữa xôn xao
Lặng thinh ta ngắm nhìn dông bão
Mảy may không một chút cồn cào
Buồn quá lòng đã hết nôn nao
Người đi người ở chẳng đón chào
Dùng dằng ly biệt chen day dứt
Nghĩa nặng tình thâm không biết sao?
Buồn lắm phận người mãi lao đao
Tri âm khuất nẻo chân trời nào
Anh hùng Tuấn Kiệt như sao sớm
Hồng nhan biết cùng ai tri giao ?
Sa mạc cuộc đời ...ôi chát chao
Lợi danh khát vọng mãi cồn cào
Nhân Tâm lấy gốc từ bi thiện
Nuôi dưỡng tâm hồn mới Thanh cao
(BH 14702)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét