Mình ko nghĩ Thơ mình lại có người hâm mộ thế. Có lẽ nhờ những trải nghiệm và ghi chép chân thực nên Thơ mình có thể đã chạm vào miền cảm xúc của một số người.Thưc ra mình ko dám nhận là nhà Thơ đâu. Để thành nhà thỏ Cần nhiều tiêu Chí nghề nghiệp lắm . Mình chỉ là kẻ lữ hành lang thang nhặt nhạnh những xúc cảm ,ghi chép lại từng vùng cảm xúc của kiếp người . Mình nói hộ tâm tư của những người ko co thời gian để ghi chép hoặc làm Thơ .làm thơ như thế cũng là cách mình giải tỏa căng thẳng của cuộc sống cốm áo gạo tiền thôi. Thơ mình nhiều góc buồn hơn vui bởi mình quan niệm rằng niêm vui qua mau chẳng làm ta suy ngẫm.mỗi nỗi đau đời luôn làm ta trăn trở để biết sống đẹp và có ích hơn.mình tả bão đời bằng Thơ ,có thể gây bão trong lòng bạn nhưng nếu bạn có trăn trở bạn sẽ giúp chính mình và mọi người hiểu rõ nỗi đau buồn hơn để biết trân trọng các giá trị địch thực của cuộc sống này. Đó là tâm nguyên của minh.Chúc các bạn một tuần mới nhiều thành công.
Nắng
(Tăng Kim Anh, Hùng,Bình trong ngày chia tay)
Nắng vàng đành phải xa rồi
Trời xanh ỏ lại chơi vơi nỗi buồn
Mặc đời hờ hững mưa tuôn
Xôn xao tím ngắt Hoàng hôn buổi chiều
Bến Thơ xây mộng bao nhiêu
Bến đời khắc khoải bấy nhiêu nỗi sầu
Bến Yên chưa biết nơi đâu
Bến tình tơ lụa giăng màu nhớ Nhung
Phong Trần là tính người dưng
Trần ai là phận má Hồng Đa mang
Đa đoan nên phải Đa mang
Đa tình thì sẽ lang thang suốt đời
Nhan sắc xin không lả lơi
Anh hùng xin hãy giũ lời thủy chung
Trời xanh xanh đến tận cùng
Lời Thơ mỏng mảnh xin đừng Vương mang
Như mây như gió lang thang
Cho người một chút mơ màng mà thôi
Thế gian chật chội nhỏ nhoi
Bình yên xin giũ cho đời ngàn sau...
(BH138-10)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét