Translate

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Trôi…

Kể từ hôm ấy sóng to
Dòng đời trôi dạt con đò vắng tênh
Thuyền thơ mỏng mảnh tròng trành
Thuyền đời xô dạt gập ghềnh thác tuôn
Thuyền tình vơi cạn nỗi buồn
Xôn xao khắc khoải chiều buông bóng tà
Bến mơ vẫn ngập lá hoa  
Dòng sông hờ hững sao mà bình yên
Đất trời một dải tự nhiên
Thênh thang dằng dặc gọi miền khát khao!
Tiếng tiêu vút tận trời cao
Làm sao ta níu chiêm bao mộng lành ?
Dây tơ một sợi chỉ mành,
Mang khâu giấc ngủ, phần dành ru thơ
Cho tim yên vị cõi chờ
Cho hồn không thể hững hờ vô tâm

 (BH138-29

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét