Uống rượu một mình
Hôm
qua uống rượu một minh
Ngậm
ra vị ngọt hương tình cõi mê
Rượu
say chỉ đủ tái tê
Đa
đoan mới đủ đam mê tình đời
Rượu
vào buồn lại đầy vơi
Sầu
đau khắc khoải lòng chơi vơi lòng
Cõi
Trần bề bộn bụi Hồng
Cõi
Mơ sương khói hư không ấy mà.
Nhân
gian hờ hững lạ xa
Tri
âm khuất nẻo biết là ở đâu?
Rươu
ơi sao lại nhat màu.
Cho
người quân tủ âu sầu ...khổ ai?
Tình
ơi xin chớ nhạt phai
Hồng
nhan tri kỉ có ai bên mình?
Đường
trần khúc khuỷu gập ghềnh
Thì
ta vẫn đợi người tình trăm năm…
(BH138-18)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét