Trước biển
Ta lại về với biển chiều nay
Hoàng hôn đỏ nhuộm lòng ta cháy đỏ
Khoảng trống trong chiều cuộn thành cơn gió
Cuốn vị mặn mòi thấm đẫm mắt môi
Mới nhận ra biển đang rất đơn côi
Mới hiểu ra sóng triều dâng rất vội
Mới biết là gió đại dương đang thổi
Những bến bờ vẫn ngóng đợi xa xôi
Biển lúc nào cũng vẫn là biển thôi
Vẫn cứ ồn ào,vẫn chiều nông nổi
Sóng bạc đầu vì những lời gian dối
Gió lang thang lạc chân bước quay về
Biển đem cho người, những khao khát đam mê
Mênh mông thế mà không kìm được gió
Dữ dội thế mà sao tim bé nhỏ
Vắng cánh buồm,khắc khoải lúc chia phôi.
Ta về đây xin từ biệt trùng khơi
Gió ở lại giữ cho lòng biển ấm
Đại dương xa vỗ sóng tình nồng đậm
Bình minh rồi
Cánh buồm lại rong chơi...
Biển muôn đời vẫn chỉ là biển thôi
Người muôn phương cũng vẫn là kiếp người
Sóng gió trùng khơi theo từng mùa dữ dội
Sóng gió cuộc đời khiến lòng người chơi vơi
(Tại resort Lan Rừng,mùng 10 tết Ất Mùi)
(BH15228)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét