Xuân muộn
Cứ ước có ai, cùng già với tôi
Để dắt tay tôi, băng qua vùng đêm tối
Cưỡi mây trên cao, bước qua thời tiếc hối
Thả gió vào chiều Hạ vàng,
Cho cháy rực những khát khao.
Không biết Hạ sang thì Xuân về nơi nao?
Mà thấy chồi non nhú mầm xanh trỗi dậy!
Mà thấy ngọt lắm, cơn mưa đầu mùa,
Dù chưa thỏa cơn khát cháy...
Tưới mặt đất khô cằn,
Hàn gắn vết thương mình,
E ấp một đóa Sen.
Những cánh sen như những cánh tay mềm
Cho ta biết Hạ đã về rồi đấy
Nhụy chắt chiu gói hương trời trong ấy
Đợi ngày trăng,để trọn vẹn tỏa hương
Kìa bến Mơ, người Ngoan ,sông Thương!
Có ai đợi, châm tuần trà vào những đêm trăng muộn?
Sóng sánh giọt thời gian
Hương Xuân còn vương cuốn,
Dư vị Ngọt ngào
Gom Lắng đọng
Gọi nôn nao
Hạ về rồi,
Dùng dằng...
Xuân lao xao!
(BH15328)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét