Translate

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Nghìn trùng xa cách,người ở nơi nào?
Thỉnh thoảng thấy lòng mênh mang thương nhớ .Nghìn trùng là mấy vạn dặm xa? Mà sao lòng ta cứ nôn nao khắc khoải?
Hồi trẻ,chưa biết yêu,chả biết nhớ là gì.Khi đi vào cái tuổi mùa thu,lạc chân qua những miền kí ức,mới chợt hiểu ta chưa biết nhớ người.
Bởi nỗi nhớ đâu có đơn giản là nghĩ về ai,cái gì .Mà nó là sự lắng đọng của những xúc cảm chân thành.Nỗi nhớ mang khuôn mặt của yêu thương.Sự bối rối trước một cái nhìn đắm say,nồng nàn, cháy bỏng.Sự ấm áp khi thấy một nụ cười hiền từ,thánh thiện.Sự bình yên khi dựa vào một bờ vai vững chãi,cao cao.Sự gắn kết trong vòng tay ôm xiết chặt...và cũng có khi đó là sự đớn đau đã làm con tim ta tan nát.
Chỉ thấy là, khi nỗi nhớ đong đầy tâm hồn ta lại ngu ngơ ,xơ xác ..

NHỚ

Bồn chồn những đêm không ngủ
Lòng thòng dây dợ đa đoan
Lặng thinh một chiều thênh thang
Tím bầm nỗi đau ngày cũ
Xôn xao mùa Xuân gõ cửa
Môi hồng cháy lửa khát khao
Náo nức Hạ đem mưa rào
Nồng nàn hương Sen mùa chín
Hoa Xoan vương màu bịn rịn
Nhành Mai khoe dáng thanh tao
Hanh hao gió Thu cồn cào
Vàng nâu mắt Người chờ đợi
Buốt giá gió mùa Đông thổi
Tái tê réo gọi yêu thương

Nhớ là như thể vấn vương?
Nhớ là như thể lạc đường hoan ca
Nhớ là khắc dấu tim ta
Buồn vui một thuở mơ hoa ngại ngùng
Nhớ ôi sao nhớ tận cùng!
Nhớ ai,ai nhớ nghìn trùng cách xa...

(BH15419-2)











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét