Hôm nay là tròn 22 năm ngày cha mình khép lại những hẹn hò trong nơi "ở trọ" trần gian.Sáng nay mình tỉnh giấc đúng 4:15 phút.Đúng giờ mà cha đã mãi mãi ra đi, về cõi niết bàn.
Mình đã ngồi bất động trên giường gần 30 phút,cố không khóc nữa.22 năm rồi,nỗi nhớ đã trở thành kỉ niệm.Nhưng cảm giác trống rỗng,hư vô thì vẫn thế.Dõi mắt tìm kiếm chỉ thấy một đường trời xa thẳm.Với tay níu giữ chỉ có hụt hẫng chênh vênh.Cầu cứu một niềm hy vọng mong manh chỉ thấy hoàn toàn tuyệt vọng.Nỗi đớn đau khôn cùng! Nước mắt chảy ngược vào trong tim.mọi giác quan chừng như tê dại...
Biết là hết những ngày xa xưa đó.Biết hết rồi nhưng năm tháng mộng mơ.Biết là thôi không còn được mong chờ...Nhưng mình không khóc nữa đâu,vì mình biết cha muốn mình mạnh mẽ .
Nhắn cha
Về với mẹ chúng con đi cha
Hôm nay mẹ làm cơm làm cỗ
Món ngon ngày xưa cha thích đó
Mẹ làm vì rất nhớ thương cha...
Về với chúng con đi cha
Ngày mai,những đứa con bận rộn cơm áo phương xa
Mới có ngày đoàn tụ
Về với con khi mắt đêm đã ngủ
Cha vỗ về con trong những giấc mơ êm
Con lại được làm công chúa xứ thần tiên
Con lại được khóc cười trên vai cha ấm áp
Cha ơi,đời phong ba bão táp
Con đã qua rồi những ngơ ngác dại ngây
Vì dường như cha vẫn ở quanh đây
Chở che con trong vòng tay gió ấm
Mốt cha đi đường xa xôi vạn dặm
Cõi thiên đàng thôi vướng bận ưu tư?
Trần gian đây,con thương nhớ vô bờ
Cầu chúc cha bình an nơi cõi Phật.
(BH15403)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét