Translate

Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

Xa rồi

Đã xa rồi cái thời ta khờ dại,
Ngắm trời mây và mơ ước viển vông.
Mắt huyền nhung chỉ có ngóng với trông,
Mong hạnh phúc đến như là cổ tích.

Nhưng cuộc đời không là vườn hoa mộng,
Mọi khát khao sẽ đốt cháy đam mê.
Mọi  ngu si sẽ làm ta tái tê,
Những dối gian làm tim ta trống rỗng…

Đến một ngày ta thấy mình hụt hẫng
Có một cuộc đời mà mất một cuộc chơi
Có một gia đình mà hạnh phúc buông rơi
Có một tình yêu mà con tim  hoang lạnh

Ta chợt hiểu ra những điều yếu mạnh
Của con tim và trí tuệ con người
Trời cho Người tất cả mọi cuộc chơi
Bởi ta chọn nhầm nơi ta trao gủi

Thì xa rồi cái thời ta bối rối
Giờ chỉ còn tiếng nói của niềm tin
Lý chí ta không còn chỗ ưu phiền
Ta sẽ bước đi về nơi ánh sáng

(BH-145-26)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét