Mỗi ngày qua đi những trải nghiệm về cuộc sống, tình đời, tình người luôn làm ta khắc Khoải.Thấy làm người thật khó ...
Ngẫm
Có đôi khi
Cùng bạn bè nhâm nhi,
Ồn ào, vồn vã.
Nhưng sao tim mình xa lạ:
Lẻ loi !
Có đôi khi ngắm nhìn dòng người lại qua,
tấp nập quanh đời,
Thấy hồn mình lạc lõng.
Biết mối quan hệ của nhân gian phần nhiều là kỳ vọng:
Lợi ích
Xã giao.
Sao ta lại cứ ước ao ?
Một tấm tình chân thật!
Lẽ đời người ta phù Thịnh.
Mấy ai đoái hoài để theo kẻ suy vong.
Nhưng không có bóng đêm sao thấy được trời Hồng?
Chưa qua khổ đau sao biết ngày hạnh phúc?
Cứ sống theo thói đời làm sao có lúc,
Tìm được:Tri âm?
Kiếp người áo cơm vật vã âm thầm
Cho đến khi nhận ra ta chưa có một ngày yêu thương đích thực.
Đó chỉ là tồn tại thôi
chứ chưa hề được sống.
Đó là yêu thôi
mà chẳng biết mê say.
Đó là nhận cho mà không biết đủ đầy.
Đó là biết nhớ mà không còn kí ức
Khổ lắm đời người cùng cực,
Vì chữ "yêu thương" và cả chữ "mê say"
Để cả cuộc đời cứ mãi lắt lay
Day dứt,
Bon chen,
Dùng dằng,
Trăn trở
Làm sao cho đời thôi giông tố
Làm sao ?
(BH14129)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét