Những gì luôn thay đổi là vô thường.Vô thường là những thứ ko tồn tại mãi mãi .
Cuộc đời là cõi vô thường. Nhân gian cũng vô thường thôi : Thân vô thường ,Tâm vô thường, Hoàn cảnh vô thường. Vô thường mà lặp đi lặp lại thánh quy luật bất biến lại hóa thành Thường. Vì thế ranh giới về khái niệm Vô thường và Thường chỉ là tương đối.Nhưng ta phải hiều cái Vô thường để mà ứng xử trong cuộc sống hành ngày.
Cuộc sống mang đến và mang đi mọi điều theo một vòng luân hồi :sinh lão bệnh tử .Cho nên ta phải biết chấp nhận và đón nhận số phận. Không quá mừng vui tự mãn khi HP tràn đầy mà cũng đừng rầu rĩ sầu bi khi niềm đau ập đến.
Cái gì đến sẽ đến , cái gì ra đi sẽ phải ra đi .Hạnh phúc không phải là những gì mà cuộc sống mang lại cho ta, mà chính là do ta tự cảm nhận mà có. Hoàn cảnh xung quanh cũng không mang lại cho ta hạnh phúc, mà muốn có HP ta phải tự tìm và xây đắp từng ngày. Hạnh phúc không phải là sự mất mát trong quá khứ,cũng không phải là những kỳ vọng trong tương lai, mà là những cảm xúc hiện hữu trong ta ở thời điểm hiện tại.
Ta hãy sống bằng sự chân thành để cảm nhận HP trọn vẹn từng ngày, từng ngày, chúng ta sẽ có niềm hạnh phúc trọn vẹn.
Đôi khi HP chỉ là một cảm giác bình yên trong cõi tạm mà thôi .
Bình yên không phải là khi ta sống ở một nơi yên tĩnh, mà đó là sự tĩnh lặng ,an yên của tâm hồn –nhờ thế dẫu có ở nơi ồn ào náo nhiệt xô bồ tới đâu, lúc gặp khó khăn trắc trở thế nào , ta vẫn thấy lòng mình thanh thản, không gợn chút xôn xao bâng khuâng.
Hãy giữ tâm an chí vững tình đầy !
Theo thuyết vô thường đó , bài hát “Đoá hoa vô thường “ đi tìm những cái Vô thường trong cái Thường của Cõi Tạm mà thôi.
Ta bắt gặp một Người đi tìm cái Vô thường trong cái “Thân vô thường” của “em tôi “ :Mình hạc xương mai ,một cành hoa khôi , một nụ cười mong manh ,một mảnh hồn yếu đuối …Chính nét đẹp vừa thực vừa ảo làm Người mải miết tìm, tìm mãi không mỏi mệt…
Và người tìm ra cái “Tâm vô thường” của “em tôi “trong không gian “bốn bề thơm ngát hương trầm ,trong tiếng nhạc hân hoan , trong ánh trăng vàng …và nhận ra em chính là đóa quỳnh hương thơm ngát làm ngây ngất tâm chí Người
Người vui lắm với cái vui của trần thế : Từ nay tôi đã có em bên đời … líu lo …nói thưa ..và người thấy có bóng dáng mình trong dáng em ngồi … Niềm hân hoan trong Người bừng dậy .Đó là Hạnh Phúc –HP của duyện phận –của sự hội ngộ ,sự gắn bó, gần gũi, thân thiết …HP của một mái ấm yên bình mà giản đơn .
Rồi Người nhận ra những “Hoàn cảnh vô thường” làm nên nỗi buồn vui muôn thuỡ của tình yêu : Một “Mùa đông cho em nỗi buồn” …Một mùa xuân cho em tiếng chim hót “tên là ái ân” ,” Gió muà thu rất ân cần “ cho em sự bình an tĩnh lặng hay là một sự nguội lạnh và nhàm chán ? ..để đến một buổi chiều em ra đứng cuối sông, nói lời trăn trối cho cuộc tình. Xác nhận :“Một thời yêu dấu đã qua gót hồng em muốn quay về Dù trần gian có xót xa cũng đành về với quê nhà….” Thế đấy , sự vô thường của hoàn cảnh làm ra sự vô thường của cõi Chí Tâm
“Sen hồng một nụ, em ngồi một thuở Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào. Sen hồng một độ, em hồng một thuở xuân xanh.”
Đóa sen của cõi tịnh Thiền, Vô thường trong Thân, Vô thường trong Tâm và Vô thường trong hoàn cảnh sống…để rồi đi tới cái Thường tình của nỗi buồn nhân thế : Sen buồn một mình. Em buồn đền trọn mối tình .
Và hệ quả là Nhân thế lại chơi vơi , cuộc đời lại sầu thương vợi vợi :
“Từ đó trong vườn khuya .Ôi áo xưa em là một chút mây phù du Đã thoáng qua đời ta.Từ đó trong hồn ta ôi tiếng chuông não nề. Ngựa hí vang rừng xa vọng suốt đất trời kia .Từ đó ta ngồi mê ,để thấy trên đường xa .Một chuyến xe tựa như ,vừa đến nơi chia lìa.
Từ đó ta nằm đau, ôi núi cũng như đèo. Một chút vô thường theo, từng phút cao giờ sâu. Từ đó hoa là em, một sớm kia rất hồng .Nở hết trong hoàng hôn, đợi gió vô thường lên. Từ đó em là sương ,rụng mát trong bình minh. Từ đó ta là đêm ,nở đóa hoa vô thường”
Những cái vô thường của Tình yêu đã làm nên những cảm xúc vĩnh cửu của si mê …đóa hoa Vô thường không còn vô thường trong lòng Người nữa. Nó đã trở thành cái đẹp và nỗi buồn bất biến trong TÂM vô thường của nhân gian .
Mình không phải là phật tử. Mình cũng không nghiên cứu về Phật pháp. Chỉ là cảm nhận của riêng mình khi nghe bài hát này thôi.Có gì mà không đúng thì các bạn góp ý nhé. Trong cảm giác thư giãn của ngày nghỉ thử lắng nghe giai điệu vô thường để tìm về cái vĩnh cửu của TÂM CHÍ TÌNH trong THÂN ta nhé .
http://mp3.zing.vn/bai-hat/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét