Nhân nghe bài hát " đưa em tìm động Hoa vàng" của Phạm Duy chợt thương những kẻ dại khờ vì yêu ...
Động Hoa vàng
Ai gọi người ời ời trong gió
Động Hoa vàng ấy có hay không?
Hay là ảo ảnh hư không
Để ai lại cứ chờ trông mỏi mòn?
Âu Cơ xưa đã lên non
Tìm ra chốn mộng, hoa còn ngát hương
Cùng Long Quân,dệt yêu đương
Trăm con hạnh phúc, yêu thương tuyệt vời
Nhưng rồi vẫn phải chia đôi
Tình yêu đâu có hẹn lời trăm năm
Ngàn năm sau vẫn ăn năn
Động Hoa Vàng ấy, Phù Vân thôi mà
Gió đưa cành trúc la đà
Trèo lên cây bưởi hái hoa làm gì
Xuân Thu Đông Hạ trôi đi
Đời người còn mấy Xuân thì rưng rưng...
Người ơi chân bước ngập ngừng
Dòng trong Bến đục ta từng đi qua
Lên non tìm động mơ Hoa
Xuống miền biển thẳm có ta với mình
Tìm nhau khắc khoải cuộc tình
Dặm trường gối mỏi thương mình lẻ loi
Thôi thì thôi có vậy thôi
Chân cầu nước chảy chia đôi hai dòng
Có ai xuôi hết con sông
Mới hay tĩnh lặng cõi lòng ...hư vô
(BH 14923)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét