"Người ơi ở lại đừng về".Đó là cảm xúc thật khi mình dự buổi họp khoá 83-86 ngày 22/11/2014.
Biết đi-ở là lẽ đương nhiên như chân lí.Nhưng cái mà chúng ta mong đợi là giữ mãi được không khí cảm xúc như thế để người đi còn muốn quay về, kẻ ở mong ngày hội ngộ.
Thật lòng cảm ơn ban tổ chức đặc biệt là các bạn Kim Anh, Hoàng Quân, Lâm Hoàng, Phạm Hà,Thuý Đàm, bạn Hưng(lớp toán) đã hết mình vì tập thể.
Và có hai câu chuyện làm mình ngưỡng mộ và suy nghĩ mãi : một người vợ tìm chồng (đi họp lớp) trong đêm khuya chỉ vì lo lắng "không biết Anh ấy có sao không" ?và một người chồng động viên vợ đi họp lớp.Mình muốn cảm ơn những người vợ, người chồng của các bạn tôi - những người luôn tin tưởng vợ- chồng mình, sẵn sàng bỏ qua lòng ghen tuông hay sự nghi ngờ, để người thân yêu của mình được chia sẻ niềm vui , trở về tuổi Thơ yêu dấu với bao cảm xúc Bâng khuâng xao xuyến bồi hồi ...
"Ai cũng có một thời để yêu , một thời để nhớ. Mình cảm phục những người ấy, bởi chính sự hiểu biết, chịu đựng, nhường nhịn và tình yêu chân thành của họ sẽ là sợi dây "Lạt mềm buộc chặt" giữ mái ấm hạnh phúc gia đình.
Tôi biết những người bạn tôi có thể có chút sự lãng tử hay mộng mơ nhưng họ luôn là những người vợ- người chồng xứng đáng được tin yêu.Và giá trị đích thực cuối cùng chính là gia đình. Ai cũng thấy điều đó. Những lúc xôn xao này càng cho ta thấy gia đình sẽ quý giá nhường nào. Vì vậy mình muốn bày tỏ sự ngưỡng mộ tới một em gái và một người đàn ông tuyệt vời của bạn tôi.và mình tin là cuộc sống sẽ cho ta thấy cái gì là chân thành sẽ tồn tại mãi mãi.
Ra về phương Nam mà lòng còn đầy ắp dư âm của cuộc hội ngộ. Mong sao các bạn tôi Bình yên sau "những phút xao lòng". Ước gì chúng ta trẻ mãi để được sống trong kí ức tuổi Thơ dịu dàng Thanh thản...
Biết đi-ở là lẽ đương nhiên như chân lí.Nhưng cái mà chúng ta mong đợi là giữ mãi được không khí cảm xúc như thế để người đi còn muốn quay về, kẻ ở mong ngày hội ngộ.
Thật lòng cảm ơn ban tổ chức đặc biệt là các bạn Kim Anh, Hoàng Quân, Lâm Hoàng, Phạm Hà,Thuý Đàm, bạn Hưng(lớp toán) đã hết mình vì tập thể.
Và có hai câu chuyện làm mình ngưỡng mộ và suy nghĩ mãi : một người vợ tìm chồng (đi họp lớp) trong đêm khuya chỉ vì lo lắng "không biết Anh ấy có sao không" ?và một người chồng động viên vợ đi họp lớp.Mình muốn cảm ơn những người vợ, người chồng của các bạn tôi - những người luôn tin tưởng vợ- chồng mình, sẵn sàng bỏ qua lòng ghen tuông hay sự nghi ngờ, để người thân yêu của mình được chia sẻ niềm vui , trở về tuổi Thơ yêu dấu với bao cảm xúc Bâng khuâng xao xuyến bồi hồi ...
"Ai cũng có một thời để yêu , một thời để nhớ. Mình cảm phục những người ấy, bởi chính sự hiểu biết, chịu đựng, nhường nhịn và tình yêu chân thành của họ sẽ là sợi dây "Lạt mềm buộc chặt" giữ mái ấm hạnh phúc gia đình.
Tôi biết những người bạn tôi có thể có chút sự lãng tử hay mộng mơ nhưng họ luôn là những người vợ- người chồng xứng đáng được tin yêu.Và giá trị đích thực cuối cùng chính là gia đình. Ai cũng thấy điều đó. Những lúc xôn xao này càng cho ta thấy gia đình sẽ quý giá nhường nào. Vì vậy mình muốn bày tỏ sự ngưỡng mộ tới một em gái và một người đàn ông tuyệt vời của bạn tôi.và mình tin là cuộc sống sẽ cho ta thấy cái gì là chân thành sẽ tồn tại mãi mãi.
Ra về phương Nam mà lòng còn đầy ắp dư âm của cuộc hội ngộ. Mong sao các bạn tôi Bình yên sau "những phút xao lòng". Ước gì chúng ta trẻ mãi để được sống trong kí ức tuổi Thơ dịu dàng Thanh thản...
Không lời
Không Cần nói tình yêu là gì nhỉ ?
Chỉ hiểu rằng hạnh phúc rất đơn sơ
Một cái bắt tay, một ánh mắt dại khờ
Một nỗi nhớ, một niềm thương chân thật.
Có ai biết thuở Hoa niên qua mất,
Mang theo bao hoài niệm tuổi ngây Thơ.
Gặp nhau đây mừng và tủi bất ngờ,
Có đôi lúc tưởng đời là cõi mộng.
Giữa trời đất bao La lồng lộng
Biết cánh diều chao liệng tận cung mây
Biết cánh tay ai rất rộng và đầy
Biết trái Tim ở nhà đang khắc khoải
Biết nhiều lắm biết để mà dừng lại
Để yêu,thương,cho,nhận, vừa đủ đầy
Để nồng nàn cho giấc mộng
Thêm say
Để kỷ niệm giữ chúng mình gần mãi!
Không Cần nói tình yêu là gì nhỉ ?
Chỉ hiểu rằng hạnh phúc rất đơn sơ
Một cái bắt tay, một ánh mắt dại khờ
Một nỗi nhớ, một niềm thương chân thật.
Có ai biết thuở Hoa niên qua mất,
Mang theo bao hoài niệm tuổi ngây Thơ.
Gặp nhau đây mừng và tủi bất ngờ,
Có đôi lúc tưởng đời là cõi mộng.
Giữa trời đất bao La lồng lộng
Biết cánh diều chao liệng tận cung mây
Biết cánh tay ai rất rộng và đầy
Biết trái Tim ở nhà đang khắc khoải
Biết nhiều lắm biết để mà dừng lại
Để yêu,thương,cho,nhận, vừa đủ đầy
Để nồng nàn cho giấc mộng
Thêm say
Để kỷ niệm giữ chúng mình gần mãi!
(Tặng mẹ Bi Te và các bạn )
(BH141125)
(BH141125)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét