Chia xa
Thôi,
Chiều đến rồi,
Ta đi. Người ở lại.
Hoàng hôn buồn tím tái cuối chân mây.
Con đường tình hai ngả rẽ từ đây.
Một dấu chấm,khép một đời bạc phận.
Thôi,
Có gì đâu,
Chỉ thấy đời lận đận.
Bóng liêu xiêu,lấp xấp cuối đường mơ.
Phía tương lai ánh sáng quá mịt mờ
Một quá khứ,một canh đời đen bạc
Thôi,
Hết thật rồi,
Dây tơ vương đành đoạn.
Chắp làm sao sợi đứt của yêu thương.
Biết làm sao cuộc sống quá vô thường
Thôi
Đành vậy,
Chia xa thôi,
Đành vậy.
(BH16114)