Phân vân
Từ buổi ấy lòng ta man mác quá
Gió xông xênh đuổi bắt cõi mơ xa
Lõa xõa bay ôi từng chiếc lá già
Thương với nhớ ngủ chung chiều mộng mị
Tình chợt đến rồi xa ngàn thiên lý
Tâm ngại ngần ngờ vực bước chân đi
Chí ngủ quên soi từng góc sân si
Nên hư ảo quay về nơi bến cũ
Từ khi ấy đời lại buồn ủ rũ
Biết là thôi,không thể đến với nhau
Thấy là thế,không đẹp như tình đầu
Rõ là ảo ,một tình yêu tri kỉ
Thì cứ thế, thôi đừng gieo mộng mị
Mắt sầu buông hờ khép những tâm tư
Trái Tim thôi khao khát những lời ru
Lòng đã nguội thở than chi người cũ ?
(BH1401-18)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét