Translate

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

Tầm Xuân

TẦM XUÂN ƠI HỠI TẦM XUÂN !
Mỗi năm cứ vào dịp Tết, khi mọi ngả đường rợp sắc cờ hoa ,tôi lại bâng khuâng nghĩ đến một loài hoa dại : Hoa Tầm Xuân xanh biếc !
Từ bé tôi đã thuộc làu bài ca dao này :
Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay
Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng
Như chim vào lồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ?
Chim vào lồng biết thuở nào ra ?
Bài thơ ám ảnh tôi đến tận bây giờ.Bởi nó cho tôi những cảm xúc khó tả về những cái dại khờ, khắc khoải của tình yêu...
Rõ thì ai cũng thấy chàng trai trong bài thơ hành động “trèo lên bước xuống” thật rối loạn vô duyên,Nhưng sự khát khao trong anh thì lại hữu ý chẳng vô tình . Trèo lên cây bưởi hái hoa bưởi là muốn ngửi cái “hương xuân thì” dịu dàng tinh khiết của người con gái. Bước xuống vườn cà hái “nụ tầm xuân”, chứ ko phải “hoa tầm xuân”,cũng không hái “nụ hoa cà” thì mới thấy anh chàng khéo léo tinh tế làm sao. Bởi cô gái đã có chồng ,biết không thể “hái hoa” được, thì đành bước xuống. Bước xuống mà rời đi không đặng lại bước vào vườn cà. Cái bản năng “adam” và sự liều lĩnh của si mê rất thật .Bước vào vườn cà nhưng cũng chẳng dám “hái cà” chỉ dám “hái nụ tầm xuân”.Vườn cà thì chỉ có hoa cà,nụ cà chứ làm gì có nụ tầm xuân? Thì ra chàng hái “giấc mơ về cái đẹp” mà thôi .Nụ tầm Xuân thực ra không có thật.Nhưng khao khát của chàng là thật. Vẻ đẹp của người phụ nữ đã có chồng cuốn hút chàng trai và trong mắt chàng nàng đặc biệt xuân sắc : “Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc”. Vẻ đẹp xanh tươi và đằm thắm, trẻ trung và sâu lắng,rất thực mà lại hư ảo…
Cho nên chàng tiếc lắm : “Em có chồng rồi anh tiếc lắm thay”…Cô gái thì trách móc : “ba đồng một mớ trầu cay ,sao anh không hỏi những ngày còn không “? Và thẫn thờ đưa ra cái “barie”(rào cản) : “bây giờ em đã có chồng , như chim vào lồng như cá cắn câu “
Hai câu kết chuyển từ thể lục bát sang thể thất ngôn như một câu hỏi cắc cớ cho một hoàn cảnh trớ trêu :
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ?
Chim vào lồng biết thuở nào ra ?
Tầm xuân ơi hỡi Tầm Xuân! Thực hư ảo mộng trong lòng nhân gian từ bao đời nay ? Vấn vương chi mãi phút tỉnh say để cho lòng người đa mang nơi cõi tạm?
Xuân đang ùa về trong từng chồi non lá biếc.Xuân khao khát pha sắc màu lên những cánh hoa tươi. Trong hàng trăm loài hoa của ngày Tết , tôi không thấy sự có mặt của Tầm Xuân. Nhưng hình ảnh “nụ tầm xuân nở ra xanh biếc kia đọng mãi trong tâm hồn tôi từ bao lâu nay chẳng phai nhòa. Ngắm các loài hoa, chỉ để nhớ Tầm Xuân - nhớ về một thuở tình non dại,lỡ bước sang ngang ,tiếc nuối ngẩn ngơ đến dại khờ mê muội…
TPHCM 3.1.2014
NTTH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét