Mùa xuân lại nghĩ đến sự tương sinh ,tương khắc của vạn vật trong vũ trụ.
(Tặng các bạn mạng thổ )
Mùa xuân mang bản chất của Mộc . Bởi đó là mùa đơm hoa kết trái, ong bướm dập dìu,cánh én chao nghiêng đầy cảm xúc lãng mạn.Mùa xuân luôn cho ta cái cảm giác rạo rực,muốn được yêu thương nhiều hơn. Và ta sẽ cô đơn lắm nếu ta không có người để yêu thương và không được yêu thương bời một ai đó.
Hằn là mọi người sẽ nghĩ như thế !
Nhưng ít ai nhận ra mùa xuân là mùa mà trời đất đều phải cố sức vì mọi sự rạo rực của vạn vật đấy.
Nhìn kìa, một cái cây xanh non mơn mởn những lá, một cánh hoa rực rỡ trên cành, một mùi hương ngào ngạt bay xa…ôi tất cả đều lấy dưỡng chất từ đất ,chắt lọc khí âm dương của vũ trụ mà ra
Mới hay ,để có một cái lá xanh ,đất mẹ phải mất bao nguồn nước mát và dinh dưỡng
Để có một nụ hoa xinh , đất trời phải cô nén bao vị tinh túy trong giọt sương lành
Và để tỏa hương cho cuộc đời , cả đất, cả nước, cả khí ,cả tinh (lực) của vũ trụ phải dồn vào hoa cỏ đó.
Mới ngộ ra cái vòng tương sinh của ngũ hành cũng có lý : Thổ sinh Kim. Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa lại sinh Thổ.Vạn vật sau một quá trình chuyển hóa lại về với đất mẹ bao dung…
Thế nên cái vòng tương khắc cũng vì thế mà phải vậy thôi : Thổ khắc thủy, thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim ,Kim khắc Mộc, Mộc khắc Thổ .
Mùa xuân .ai mạng thổ sẽ là người thiệt thòi nhất .Bởi Mộc khắc thổ. Thổ phải hy sinh ,phải chịu đựng để dành hạnh phúc niềm vui cho cuộc đời
Nhưng thổ là cái gốc của vũ trụ .Mọi thứ từ thổ mà ra ,vì thổ mà tới,thiếu thổ không thể bình hòa.Cho nên trong ngũ hành, thổ thuộc hành trung tâm, bốn hành kia vây quanh thổ vừa khắc vừa hạp với thổ.
Xem ra thổ khó mà chết sớm, khó mà bị tiêu hủy bởi bất cứ kim ,mộc, thủy, hoả nào.Bản chất của thổ là vậy. Cái gốc của thổ là chỗ dựa của các hành khác.Vậy thì người mạng thổ đa đoan,đa sầu, đa cảm ,đa nỗi niềm cũng chẳng có gì là lạ .Vấn đề là khi nào thì biết dùng “đa” trong cái hỗn tạp của các hành Kim, mộc ,thủy, hỏa kia để chiết tự một cái riêng cho mình ? Không để các hành kia lợi dụng sự bao dung của ta, cũng đừng vì ta là điểm tựa mà bắt chẹt các hành khác .Làm vậy thổ mới đạt được cái bình yên muôn thủa vĩnh hằng như bản ngã của Thổ trong tự nhiên vậy ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét