Bình Yên
Cuộc đời bao bến mộng mơ
Bình yên ta thấm
Tin
Chờ
Dại
Mê
Bình yên ta giữ câu thề
Mặc đời
Hờ hững
Ê chề
Dối gian…
Bình yên ta đợi người Ngoan
Thiện Tâm
Cao Chí
Đa mang chân Tình.
Bình yên để biết thương mình
Lắng nghe dịu ngọt,
Phận mình nôn nao…
Vườn xuân cập bến Tri Giao
Nhưng Chênh vênh níu
Vẫn lao đao tìm
Người đi hụt hẫng con tim
Đường xa ngần ngại
Con tim mù lòa
Bình yên trên nệm bất hòa
Hững hờ
Khắc khoải
Chạm bờ đơn côi…
Bình yên mà nhận xa xôi
Giữ gìn xúc cảm tinh khôi ban đầu
Mộng mơ tràn mé
Biển sầu
Mê si ngất ngưởng cạn câu đa tình
Men say không đủ hành hình
Vị đời chìm lấp
Cho mình
Xót xa
Chữ Tâm nghiêng ngả lơi là
Ta bình yên tưởng yên ba qua rồi
Bình yên đọng lại trên môi
Giọt tình ngọt đắng để đời xanh xao!
Thảnh thơi ta dạo vườn đào
Hương thơm cỏ lạ xôn xao phận mình
Ngón tay dạo bản phiêu linh
Chữ Tri bất chợt
Bực mình
Lãng quên…
Bình yên sao chẳng bình yên?