Lâu lắm mình ko bình nhạc mặc dù vẫn nghe. Ko phải vì bài hát ko hay mà bởi bình nhạc phải có cảm xúc trước giai điệu và ca từ của bài hát. Và đôi khi nó phải phù hợp với tâm trạng hoàn cảnh của người nghe nữa.Hôm nay nghe bài hát này lại nổi hứng tìm tòi …cái hình ảnh ảo trong bài ca
Mình thích cái cách cô gái bày tỏ suy nghĩ của cô ấy.Khoảng cách và sự xa cách ấy là “hoàn cảnh vô thường” để hình hài nỗi nhớ. Nỗi nhớ đi hoang, lang thang suốt cõi trần mỏi mệt và đôi khí nó chạm vào ngóc ngách của miền kí ức bình yên để khao khát một giấc mơ ngọt ngào : Một vòng tay siết chặt,một bờ môi ấm áp, một ánh mắt tươi vui…Bóng dáng của Hạnh Phúc hiện ra ở một bến mơ thật huyền ảo, nửa thực, nửa hư, có mà không ,rất gần gũi mà lại xa vời…nhân vật trữ tình xuất hiện cũng kì lạ, mơ hồ tựa khói thuốc ,bờ vai êm ái , giọng cười tinh quái và bỏ lại một lời thì thầm mỏng mảnh như sương khuya …
Đó là sức quyến rũ của ảo ảnh trong TY
Nó khắc khoải đến day dứt
Nó khát khao đến tận cùng
Để chỉ xác nhận : “Vì anh chưa tới ,ở đây mình em ,TY chỉ mãi là giấc mơ”
Và cô gái mãi kiếm tìm : anh đang ở đâu ? ở đâu ???
Giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ thôi !!!!
(BH1310-29)
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chi-La-Giac-Mo-Uyen-Linh/ZWZFWO96.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét