Cuộc đời hữu hạn vô thường
Người mang vô cực vẽ đường tình yêu
Cuộc tình dài rộng bao nhiêu
Trái tim đo được mấy chiều suy tư?
Mong manh con nhện giăng tơ
Giăng giăng gánh nợ chạm bờ chông chênh
Đời người hữu hạn gập ghềnh
Đường lên Hạnh Phúc chênh vênh gót tình
Bước đi là thấy phiêu linh
Đứng yên lại thấy lòng mình xôn xao
Ngập ngừng chân bước thấp cao
Mới hay lối rẽ cũng vào ...hư vô!
Một đời hữu hạn ...giấc mơ
Làm sao vô hạn bây giờ ...mới hay !
(BH-1403-17)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét