
Trả cho người những đam mê
Gót hồng ta lại quay về tuổi thơ
Trả cho tôi những mộng mơ
Để tôi viết nốt câu thơ nửa chừng
Trả cho tôi những thẹn thùng
Xôn xao mong đợi, ngại ngùng đắm say
Trả người chén cạn men say
Giọt tình ngọt đắng vơi đầy dối gian
Trả cho người những đa đoan
Cho ta giữ lại thênh thang cõi tình
Trả người nỗi nhớ lặng thinh
Mây yên gió lặng một mình ta đi
Trả cho ta chút Xuân thì
Hồng tươi má phấn,bờ mi dịu dàng
Thôi thôi đã hết đa mang
Bao nhiêu thân ái, địa đàng ...phù du !
(BH-145-08)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét