Translate

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

Mùa Đông ở phương Nam
Xa xứ lâu ngày, ai quên được cái rét lạnh lùng của phương Bắc.
Sáng nay miền Nam rét dịu dàng.18 độ .
Tỉnh giấc mà không muốn rút chân ra khỏi chăn.có cái gì len lỏi luồn lách vào ngóc ngách tâm hồn ta.Không khí dường như cô quắt lại, thấm miên man trên làn da bắt đầu khô héo.
Rùng mình một cái , rồi vươn vai nhẹ nhàng,như để muốn chứng minh rằng cái
rét của đất trời chưa là gì so với cái lạnh của lòng người.
Khẽ tay kéo cửa sổ phòng ngủ, chợt nghe tiếng chim líu lo trên mái nhà! Ô hay mùa Xuân đã về ! Cảm giác Đông -Xuân Đan xen kì lạ. Lạnh mà không tái tê,lẻ loi mà ấm áp,thoảng một chút buồn vô cớ rồi le lói những niềm vui bất ngờ ...
Ra đường, gió tát nhẹ mà rát buốt. Da mặt căng ra chống chọi với cái lạnh hiếm hoi.Mũi miệng thở ra thấy khói mỏng mới biết Đông đã thực sự về tới đất phương Nam rồi.
Đông đến xin người đừng lạnh lùng. Nhân gian Cần lắm sự ấm áp để đi qua mùa giá rét. Sự ấm áp lan tỏa từ lòng yêu thương vị tha và cả sự vô tư chân thành...
Mênh mang trong suy nghĩ ấy mình đem cả những cảm xúc ngọt ngào đến trường. Hôm nay dạy cho học trò một bài học về lòng đố kị. Lòng đố kị giống như hơi lạnh gió Đông kia , tựa như con rắn độc sẽ gặm nhấm trái Tim nhân hậu của con người, đẩy người ta đi tìm những giá trị ảo. Sự ảo tưởng về mình. Kết cục chỉ là sự bẽ bàng tuyệt vọng mà thôi.
Hãy tỉnh ngộ như ta chợt tỉnh giấc khi gặp cơn lạnh giữa đêm Đông. Hãy biết Hối hận để hiểu ý nghĩa của sự bao dung tha thứ quan trong thế nào
Mình tin trò mình sẽ cảm nhận được điều mình muốn nói hôm nay .
(BH151501)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét