Thơ sầu ta viết cho đời, Trần gian chật chội cõi người đa đoan. Làm sao thôi hết đa mang. Duyên tình Ân nghĩa lang thang kiếm tìm . Lên trời xuống bể mò kim . Tri âm ơi hỡi biết tìm nơi nao ?
Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015
Níu tay nghìn trùng
Gió ơi níu nhé nghìn trùng!
Xôn xao mây gọi cũng đừng buông tay...
Trần gian nước mắt vơi đầy
Thênh thang bể rộng hao gầy dáng Sen.
Vườn Hồng mơ giấc hoa Tiên.
Địa đàng ủ mộng -Những miền đắm say.
Ơ kìa gió thoảng mưa bay
Ô hay lất phất tóc mây rối bời,
Chân Trần Sen gót chơi vơi
Hồn hoang bước rộng hiểu đời đắng cay.
Đêm đêm trong cõi tình say
Gió mang hơi ấm phủ đầy gối chăn
Lúc xa xôi lúc thật gần
Trái Tim của gió ân Cần sẻ chia
Ngại ngùng lời gió đam mê
Rụt rè Hương lửa gọi về tinh Khôi
Cây Đa Bến đợi cũ rồi
Thuyền nan một chiếc thả trôi giữa dòng
Xanh xanh mát rượi khúc sông,
Tê tê cảm giác gió Đông lại về.
Sóng sa sóng sánh trăng thề.
Ngàn sao lấp lánh mặt đê ráng chiều.
Gió ơi níu nhé!
Tuổi chiều.
Trần gian tri kỉ bao điều vấn Vương ?
(BH-150214)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét