Translate

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2015

Ngộ
Đi suốt Trần gian cõi vô thường,
Thế mà chưa hiểu chữ Yêu-Thương.
Nhân gian vờ vĩnh và gian dối,
Tim côi trăn trở chuyện đời thường.
Vì đâu khắc khoải mãi đoạn trường,
Hồng nhan -Tri kỉ những vấn Vương,
Ta ươm trái ngọt, người gieo đắng,
Làm sao đi trọn một cung đường?
Thì thôi đành lỡ gánh yêu thương
Quên kẻ vô tâm,mặc chán chường,
Chỉ bởi trời xanh kia nghiệt ngã,
Nên đành lỗi hẹn với người thương!
(BH15530)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét