Cứ nghe Trịnh thế này vui làm sao cho được !!!
Bài hát mở ra một vùng trời kí ức tươi xanh ngọt ngào đẹp đẽ :đôi môi thơm nồng nàn,mái tóc mềm xanh mướt,một cảm xúc bình yên thỏa mãn của con tim hạnh phúc
Nhưng tất cả đã bị lãng quên,con tim bị bỏ quên lăn lóc trên đường trần ,vô cảm và vô định .Những xúc cảm cuồng nhiệt qua đi để lại một sự cô đơn đến héo hon. Một Sự lặng câm trong tuyệt vọng làm thiên nhiên sự vật hoang tàn,u uẩn .Sự cô đơn trỗi dây,để lại sự lạnh giá và lặng câm đến tê dại
Đời sống mênh mang cạn kiệt, tâm hồn xơ xác hoang hoải .Cái hiện hữu còn lại chỉ có một chữ độc : Người soi bóng mình trên bức tường trắng im lìm:
Người chới với hốt hoảng tìm kiếm những niềm vui để đi qua những ngày dài buồn tẻ. Một ảo ảnh phất phơ trong kí ức, mảnh dẻ như sợi tóc lướt qua chập chờn,mơ hồ không định hình được. Không vương một chút hương tình và kí ức nhạt nhòa ,xa xăm …Thì ra chẳng có ai mà đợi chờ,chẳng có điều gì mà mong ngóng ?
Người quay về với cõi tạm của riêng mình .Đốt những ảo ảnh dư âm còn sót lại ,mơ ước một cảm giác êm đềm ấu thơ để ngậm ngùi cho thân phận của kiếp người …
Bình yên tìm về trong khoảng lặng êm đềm, dưới vòm cây xanh mát…
Ngậm ngùi người ru mình
Ngậm ngùi Ta ru ta …
(BH15605)
Bài hát mở ra một vùng trời kí ức tươi xanh ngọt ngào đẹp đẽ :đôi môi thơm nồng nàn,mái tóc mềm xanh mướt,một cảm xúc bình yên thỏa mãn của con tim hạnh phúc
Nhưng tất cả đã bị lãng quên,con tim bị bỏ quên lăn lóc trên đường trần ,vô cảm và vô định .Những xúc cảm cuồng nhiệt qua đi để lại một sự cô đơn đến héo hon. Một Sự lặng câm trong tuyệt vọng làm thiên nhiên sự vật hoang tàn,u uẩn .Sự cô đơn trỗi dây,để lại sự lạnh giá và lặng câm đến tê dại
Đời sống mênh mang cạn kiệt, tâm hồn xơ xác hoang hoải .Cái hiện hữu còn lại chỉ có một chữ độc : Người soi bóng mình trên bức tường trắng im lìm:
Người chới với hốt hoảng tìm kiếm những niềm vui để đi qua những ngày dài buồn tẻ. Một ảo ảnh phất phơ trong kí ức, mảnh dẻ như sợi tóc lướt qua chập chờn,mơ hồ không định hình được. Không vương một chút hương tình và kí ức nhạt nhòa ,xa xăm …Thì ra chẳng có ai mà đợi chờ,chẳng có điều gì mà mong ngóng ?
Người quay về với cõi tạm của riêng mình .Đốt những ảo ảnh dư âm còn sót lại ,mơ ước một cảm giác êm đềm ấu thơ để ngậm ngùi cho thân phận của kiếp người …
Bình yên tìm về trong khoảng lặng êm đềm, dưới vòm cây xanh mát…
Ngậm ngùi người ru mình
Ngậm ngùi Ta ru ta …
(BH15605)
Ru ta ngậm ngùi (Trịnh Công Sơn )
Môi nào hãy còn thơm,
cho ta phơi cuộc tình.
Tóc nào hãy còn xanh,
cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên,
ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.
cho ta phơi cuộc tình.
Tóc nào hãy còn xanh,
cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên,
ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.
Khi tình đã vội quên,
tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên,
con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông,
tay rong rêu muộn màng.
Thôi chờ những rạng đông..
Xin chờ những rạng đông
tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên,
con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông,
tay rong rêu muộn màng.
Thôi chờ những rạng đông..
Xin chờ những rạng đông
Đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong
Như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình.
Giữa tường trắng lặng câm.
Như đồng lúa gặt xong
Như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình.
Giữa tường trắng lặng câm.
Có đường phố nào vui,
cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay,
trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai,
ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai
Em về, hãy về đi,
ta phiêu du một đờị
Hương trầm có còn đây,
ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi,
ta ru ta ngậm ngùi,
Xin ngủ dưới vòm cây
cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay,
trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai,
ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai
Em về, hãy về đi,
ta phiêu du một đờị
Hương trầm có còn đây,
ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi,
ta ru ta ngậm ngùi,
Xin ngủ dưới vòm cây
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét