Tết đón cha về.
Sáng nay Sài Gòn bỗng nhiên trở gió.Lạnh tái tê.Gió cuộn nắng cất vào kho.Gió cau có với chị Bàng trước cửa.Gió hất mặt kiêu kì.Chị Bàng ho khan xào xạc,cổ họng lạo xạo như tiếng kính rạn vỡ. Tiếng chổi tre ai quét lá nghe khô khốc,lộc cộc...
Độc.
Hanh.
Lạnh.
Lại nhớ những mùa đông đã qua.Dường như tiếng cha vẳng đâu đó.Cha về rồi.
Năm nay mùa chia phôi.
Bọn trẻ không có nhà.Con chỉ làm vài món đơn giản.Đủ vị cay đắng mặn ngọt.Nhớ hồi cha còn sống cha bảo 30 Tết phải ăn một bát canh khổ qua cho tai qua nạn khỏi.Phải có thịt heo cho cả năm sung túc.Phải có đĩa xào ngũ sắc tượng trưng cho ngũ hành.và kiểu gì cũng phải có bát chè ngọt,để sau khi ăn mặn tráng miệng cho lắng đọng dư vị ngọt ngào.

Bây giờ ăn là thứ yếu.việc nấu nướng chỉ để gìn giữ phong tục của ông bà.Điều quan trọng là con lại có những giây phút ngẫm nghĩ những lời cha dạy và để nhớ cha thôi.
Nắng ấm lên rồi.Tình cha làm tan cái heo may bất chợt của hòn ngọc Viễn Đông này.Lòng con cũng bình yên hơn...
Cha ơi,cầu chúc cha bình an nơi chín suối.Cha đi về giữa hai cõi vô thường,giá hộ cho mẹ và chúng con, toàn gia an khang cha nhé
Con yêu cha lắm và nhớ cha rất nhiều cha biết không?
Trưa 30 Tết Bính Thân.
(BH160207)