Translate

Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016

Chiều hạ. Nắng loang lổ từng mảng vàng giòn cháy đỏ.Gió rát như xát muối. Những bóng cây thành vị cứu tinh khiến lòng  người mát dịu.Ai cũng cắm cúi chảy xuôi theo dòng đời.
Nắng.
Chao ôi cái nắng phương Nam.
Cháy da cháy thịt.
Khô héo.
Khát bỏng cổ.
Mỏi mệt.
Nóng điên trong người.

Tôi tấp vào cái quán cóc bán nước mát bên đường.
-Cho hai ly rau má đậu xanh đi chị
-Trả 20,000 lấy thứ nước mà biết là không sạch nhưng hy vọng nó làm dịu cơn khát cháy trong cổ họng.Tu một hơi.Móc ly còn lại vào xe đi tiếp.
Sắp tới nhà. Nghĩ đến cái phòng thơm mùi hoa cỏ,mát lạnh,cái nệm êm êm.Nằm bồng bềnh mà uống nốt ly rau má kia... Thích.Sướng.Mê ly.!!!

Vừa đến nhà.Anh bảo vệ gật đầu chào vui vẻ dắt xe cho mình.Mình không quên lấy li rau má.Bỗng có bàn tay ướt nhẹp nắm lấy cổ tay mình.Cha mẹ ơi,đứa bé bán vé số.Mặt lem luốc như vẽ   than.Hai con mắt thao láo.Khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi.Ánh mắt thiết tha nhìn ly nước trong tay mình.Thôi hiểu rồi.
- Uống đi con!
Nó vội vàng hút sòng sọc như người hút thuốc lào.Nó ngước đôi mắt trong veo nói:
-Cô đẹp quá à.Con chưa bao giờ được uống ly nước ngon thế.
Chả biết tại lời khen hay tại mình làm một việc tốt nhỏ nhoi,lòng tự dưng mát rượi.
Chợt nghĩ đáng lẽ mình cũng nên có một đứa con gái như nó mà thủ thỉ thì tuyệt nhỉ
Giá mà ngày ấy...
Lòng lại bâng khuâng...

Mùa hạ 2016.
(BH-16425)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét