NỢ
Ta tỉnh ta say suốt đời này
Món nợ phàm trần cứ quắt quay
Rượu cay,vị đắng tình ai đó
Thuốc nhạt,ko mùi,khói mờ bay …
Em nhấp trà thơm mang vị ngọt
Ta châm tuần nước giữ vị say
Ép kiếp trầm luân vào đáy chén
Gắng mang mệt nhọc trên vai gấy..
Thương quá làm sao ta đi đây
Thành ra món nợ lại thêm đầy
Đa mang ,đa khổ là duyên kiếp
Của người quân tử cõi mơ say
(BH-137-10)
"Chén rượu cay một đời tôi uống hoài. Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi." TCS
Trả lờiXóa