NỖI BUỒN VÀ HƯ KHÔNG
Giấc mơ qua
đi
Hư không trở
về bến Nợ
Nỗi buồn còn
trơ đó
Mưa ngậm sầu
không ca.
Khúc buồn để
đọng một giọt mơ xa
Hư không lại
một mình
Tỉ tê cùng Lầm
Lũi
Hư Không ngẩn
ngơ đi về cùng Lủi Thủi
Tìm gặp Sắc
Màu để xóa giấc mơ hoa
Ngày qua
Ngày lại đi
qua …
Sao lòng vẫn
xót xa?
Nhưng chẳng
thể nào chuyển xoay vòng tạo hóa!
Một chiều kia
Ánh hoàng
hôn chói lóa
Rọi tâm tư
Tận cùng
Sâu thẳm
Hỏi
Hư Không
Hư không bảo:
ta đã hết trông mong
Sao tìm chi
dư âm của miền nhung nhớ
Ta hứa ta
không si mê nữa
Đứng bắt ta
Từ tạ
Nỗi sầu.
Qua những dốc
đèo của đỉnh thương đau
Người không
thấy bến Yên ta
Chẳng có phu
thê, không tinh nhân,bằng hữu ?
Sao Người
không cho ta níu
Người bạn
thân
NỖI BUỒN!
Để ta thở
than
Mỗi ngày
cùng nỗi cô đơn!
Hư không ơi
cho ta chút ơn
Ta xin người
đấy
Nỗi buồn
Van lơn…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét