KHỔ
Người bảo trời sinh ra ta
“Đày thân trai khổ lắm !”
Phía trên cao là tình sâu nghĩa nặng
Của ông Bà và nòi giống tổ tiên
Phía trước ta là gánh hát con chiên
Của đạo đời : gạo,tiến,cơm áo
Theo sau ta một cỗ xe lục đạo
Nặng nề quay gánh vác nợ phàm trần
Bên phải ta phất phơ bóng hồng quần
Thực thực, hư hư, mờ mờ, ao ảo
Bên trái ta là một biển trời giông
bão
Ghé chân vào ta bị cuốn theo ngay …
Dưới chân ta trái đất vẫn đều quay
Ta phải bước, không một ngày ngừng
nghỉ.
Ngày lại ngày
Gió thổi và mưa bay
Hồn ta ngây
Lòng ta cay
Chân ta mỏi
Tâm ta bối rối
Chí cạn kiệt hao gấy …
Ta đành phải nửa tỉnh,nửa say …
(BH-3713)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét