Translate

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014


Không lời

Anh không nói nhưng mà em đã biết
Trái Tim Anh đã dành trọn cho em
Em không nói nhưng mà anh đã hiểu
Mọi thanh âm vô nghĩa chẳng cần lời


Mỗi con người chỉ sống một lần thôi
Dẫu có bon chen cũng chỉ ngày ba bữa
Dẫu có áo quần xông xênh xe ngựa
Ta mãi là ta dù che đậy thế nào

Hạnh Phúc trên đời tựa như giấc chiêm bao
Cảm xúc đến rồi đi như cơn gió
Vui sướng, khổ đau, êm đềm, bão tố
Những nỗi đau đời, cho ta hiểu về nhau 

Trong cuộc sống, luôn có những phép màu
Đến với ta từ nghiệp duyên kiếp trước.
Bất ngờ tới, chẳng thể nào biết được
Để một ngày, ta bỡ ngỡ nhìn nhau 

Em biết là đời sống lắm bể dâu
Nói đi Anh! những lời yêu dang dở...
Cuộc sống vô cùng đường dài cách trở
Hãy trao nhau ánh sáng của niêm tin

Đừng dối gian đừng hờ hững con Tim
Hãy đắm say, và yêu thương chân thật
Ta sẽ thấy, có bao điều còn mất
Được ươm mầm từ những phút xôn xao.

Hãy nói với em, rằng Anh vẫn khát khao
Hãy trao cho em, ngọn lửa tình bất diệt
Hãy thắp ước mơ, để nối gần cách biệt
Để em được ru mình ...
Khẽ chạm vào Anh !

(BH145-27)

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Ơ hay
Ơ hay sao ai cứ muộn phiền
Trên đời có lắm kẻ dại điên
Hờn, ghen, oán, trách, bi, hỉ, nộ
Thây kệ đời đi, giữ tâm thiền…
Ơ hay sao mãi chẳng bình yên ?
Cuộc sống bon chen gạo với tiền
Tình nghĩa đong cân hằn chữ bạc
Đường đời lên xuống ,phận chông chênh
Ơ hay sao ai mãi lênh đênh
Phải chăng chèo lái qua thác ghềnh
Chí mãn, lực cùng, thân cũng kiệt?
Nên người phờ phạc với tâm linh!
Ơ hay sao ta lại trách mình ?

(BH1405-24)

Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

Quà

Trao Người một chút ngu ngơ
Thế là Người lặng lẽ chờ nhớ nhung
Gửi  Người  một chút lạnh lùng
Để quên ánh mắt huyền nhung đa tình
Cho  Người một chút phiêu linh
Để Người nhớ lại thuở tình si mê
Đem cho Người chút tái tê
Để Người nhấm nháp ê chề đắng cay
Rót cho Người  chén rượu cay
Người bảo Người thấy đời này chát chao
Đưa Người một chút hanh hao
Người rằng thấm thía tuổi nào đơn côi
Hỏi Người lối cũ xa xôi
Người về nơi ấy gọi mời ta đi
Bây giờ ngàn dặm … biệt ly
Bây giờ ta biết lấy gì hồi âm?


(BH1405-22)

Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

Đợi

Đợi chi đau đáu một thời,
Mấy mươi năm ấy xót đời gian nan
Đợi khi mây gió về ngàn,
Đợi khi sông suối xếp hàng ra khơi?
Đợi khi cây mọc đâm chồi
Đợi khi mặt đất nứt đôi gánh sầu
Đợi người người ở mãi đâu?
Mắt người đã mỏi lòng sầu thiên thu
Hồn  ai trống trải  âm u
Tim ai  khắc khoải cạn ru rã rời
Hạnh phúc sao mãi rong chơi
Để cho Người mãi ơi ời …tìm nhau ?

(BH1405-18)



Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

Vị tình

Ngọt ngào môi chạm bờ môi
Đủ cho người phải một đời nhớ Nhung
Vòng tay xiết đến tận cùng
Chơi vơi cảm xúc lạ lùng giấc mơ
Bồng bềnh gót vướng dây tơ
Loạnh quanh dòng Nước hững hờ chảy trôi
Lao xao gió cuốn Hương trời
Vị tình một thuở ...
Ôi người ...
Nhớ không?

BH 1405-17

Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014

                                                      Ừ ...


Ừ đi . Ừ nhỉ ,người đi thật.
Mới biết hợp tan cũng có duyên
Ừ thôi ,vẫn biết không lưu luyến?
Chia đôi , khắc khoải ,một lời nguyền!

Ừ thì ,ừ nhỉ ,đời truân chuyên
Hồng nhan tri kỉ vẫn ưu phiền...
Ừ xem, cứ để người phiêu bạt
Đường dài, mòn mỏi ,những lạ quen...


Ừ rằng,ừ biết,chẳng còn duyên
Thì thôi đừng mơ ước hão huyền
Thôi đành giã biệt, buông tay nắm
Ừ thì...
Thôi ,
Bỏ !
Quãng đời điên .

(BH-145-13)
Mình ghét bàn chuyện thời sự, lại càng ghét nói về chuyện binh đao. Có người trách ta sao không màng chuyện biển đảo xôn xao, ta trộm nghĩ phận hèn nhi nữ, biết làm gì mà nói. Mình ko thích ba hoa tào lao, để chứng tỏ ta đây thời sự. Phận nữ nhi yếu hèn như cỏ, mình chỉ có thể nhắc chuyện xa xưa. Mình mong là con cháu ta hôm nay hiểu thế nào là lòng tự tôn dân tộc của ông bà . Và hãy để trẻ tự hỏi lòng minh:

Quê Hương là gì hả mẹ ?
Mà cô giáo dạy phải yêu?
Quê Hương là gì hả mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều!

Và chúng sẽ tự hiểu ra rằng:

Quê Hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người !

Mọn ý thế thôi cả nhà ơi !

Hịch thời @

Ta thường nghe
"Ở gần nhà giàu đau răng ăn cốm
Ở gần kẻ trộm nai lưng chịu đòn"
Sách trời phân định ta gần lũ sói con
Sáng, tối, trưa, chiều chúng rình mò toan tính
Nay Hoàng Sa, mai Trường Sa, chúng không thôi cơn khát thèm chiếm đoạt
Lấy thịt đè người
Lấy uy nước lớn
Nghênh ngang lấn chiếm biển khơi
Chúng dựng giàn khoan
Mang tàu chiến gọi mời
Kích động quân ta nhử mồi khiêu chiến
Thế nước lâm nguy toàn quân khổ luyện
Săn sàng vì nước xông pha
Khắp nơi hừng hực ngọn đuốc giết tà
Già trẻ gái trai một lòng quyết chiến
Than ôi
Phận nữ nhi lòng ta chỉ biết
Thắp trong Tim, lòng yêu nước của cha ông
Nói với cháu con ta về dòng máu Lạc Hồng
Kể cho chúng nghe những chiến công hiên hách
Từ đời Ngô ,Đinh,Lý,Trần ,Lê ,...
Anh hùng rạng danh sử sách
Tới triều Nguyễn vẻ vang, mở mang bờ cõi cho ta
Thuở Pháp thuộc đau thưong ta cũng đã vượt qua
Quét sạch bọn mắt xanh mũi lõ
Hai mươi năm kẻ thù mạnh gạo, bạo tiền nhất hành tinh, dòm ngó
Muốn thôn tính ta
Định xoá tên nhà ta
Cuộc trường chinh bi hùng khiến toàn cầu ngưỡng mộ dân ta
Ta lấy lại tên mình
Vật vã, gian nan ,
Ta xây bao kì tích
Trải qua bao bi kịch
Ta chưa kịp hưởng giây phút Thanh Bình
Lũ Tàu Khựa lại quấy nhiễu bắt ta khởi binh
Oán thù chồng chất...

Đêm đêm mắt người già thao thức
Ngày ngày những bạn trẻ xôn xao
Ta tạm quên bao trăn trở khát khao
Lặng lẽ dòi theo dòng thời sự...

Bởi
Chiến tranh là trò chơi của máu lửa
Tàn bạo là hậu họa của lòng tham bạo chúa
Chỉ mong
Chí nhân sẽ thắng hung tàn
Nhân nghĩa sẽ cứu ngàn vạn chúng sinh
Lạy Trời !
Lạy Phật !
Xin hiển linh!


BH-145-09)

Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

Ghét 

Trả cho người những đam mê
Gót hồng ta lại quay về tuổi thơ
Trả cho tôi những mộng mơ
Để tôi viết nốt câu thơ nửa chừng
Trả cho tôi những thẹn thùng
Xôn xao mong đợi, ngại ngùng đắm say
Trả người chén cạn men say
Giọt tình ngọt đắng vơi đầy dối gian
Trả cho người những đa đoan
Cho ta giữ lại thênh thang cõi tình
Trả người nỗi nhớ lặng thinh
Mây yên gió lặng một mình ta đi
Trả cho ta chút Xuân thì
Hồng tươi má phấn,bờ mi dịu dàng
Thôi thôi đã hết đa mang
Bao nhiêu thân ái, địa đàng ...phù du !

(BH-145-08)

Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014


Quà của Chúa
( trời sinh ra đàn bà để làm quà cho đàn ông,vậy mà ...)

Ôi đàn ông
Nhũng cánh chim Hải âu
Mang nỗi sầu nhân thế...

Ôi đàn bà, 
Ngẩn ngơ như con trẻ...
Dại dột khát khao 
Mơ ước hão huyền
Bước chân Trần lạc cõi thần tiên
Cứ tưởng mình là tiên nữ
Gót lấm đam mê cõi tình dang dở
Mới hay ta đã dại khờ!
Trái Tim buồn nứt nẻ những câu Thơ
Hồn tím lịm đớn đau từng mảnh vỡ
Mắt chong chong xa xăm thôi tư lự
Môi mỉm cười , tiếng nức nở oà ra

Ôi đàn ông hay những đàn bà
Nỗi buồn đau cũng chỉ là như thế
Vậy sao cứ dẫm nát nhau như thể
Chẳng biết nhau,
Người dưng, 
Người lạ,
Người xa ...

(BH-145-04)

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Duy nhất

Duy nhất đúng, là khi đất với trời
Thiên địa giao hòa,nhân thế chơi vơi
Trần gian khắc khoải, bi ai lắm
Người đi người ở chẳng nên lời …

Duy nhất sai là khi đã xa rồi,
Lòng còn vương,cõi tình còn nặng nợ
Bến tương tư ,một gánh thơ dang dở
Con đò chờ… tìm lại những tin yêu

Duy nhất là người  và ta ngược chiều
Duy nhất là đời vẫn còn mong đợi,
Duy nhất là tình yêu không có lỗi,
Duy nhất là có ai đợi ai không?

Duy nhất là chẳng có gì  duy nhất
Đúng không?


(BH-14503)
Có ai ?

Có ai hiểu được lòng ta
Sáng thương chiều giận đêm tà nhớ mong
Có ai biết được cõi lòng
Ngổn ngang yêu, ghét, chờ, mong, nhớ …người
Trên trời  mây lặng lẽ trôi
Dưới đất ta lặng lẽ ngồi suy tư
Thiên tri, thiên mệnh ,thiên thư
Hồng nhan,duyên kiếp, bây chừ kêu ai
Cao xanh sao cứ thử tài
Đa truyên ,đa khổ ,hai vai một đời
Một hôm có cánh chim trời
Mang đi số kiếp và lời tiên tri
Rằng thôi không hận thù chi
Rằng đa đoan hết, khổ đi vui về


(BH145-02)