Translate

Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Thì thôi
Thì thôi người hãy đi về
Để ta trở lại con đê ái tình
Thì thôi chỉ có một mình
Bóng ta với bóng mái đình cổ xưa
Thì thôi một quãng xa xưa
Đó là kỉ niệm như vừa đây thôi
Thì thôi đành phải xa rồi
Thì thôi đành phải đánh rơi cuộc tình
Trái Tim thổn thức một mình
Lòng đau một cõi hư tình xót xa
Thì thôi để gió cuốn mà
Cảm ơn người đã thật thà yêu thương
Đường xa vạn nẻo khó lường
Giũ Tâm vững Chí đừng thương nhớ nhiều
Thì thôi mình đã về chiều
Hoàng hôn đã bớt cô Liêu trong lòng
Thì thôi
Đành vậy
Vậy thôi !
(BH148-30)
Cạn
Nguồn đã cạn lòng thôi khao khát
Nước đã vơi dạ hững hờ rồi
Tình đã nhạt làm sao kết nối
Người quá xa sao chạm bờ môi?
(Bh148-29)
Vỏ quýt và móng tay

Vỏ quýt dày thì móng tay phải nhọn
Biết thế nào là hơn thiệt thắng thua?
Cuộc sống xô bồ mỏi mệt ganh đua
Thế gian đổi thay lòng người ai đo được

Vỏ quýt dày những vết đau cào xước
Móng tay dài cố vươn mãi được đâu?
Cứ bon chen gục ngã giữa bể dâu
Mới khắc khoải biết là đời tội lỗi

Ai có đi qua những con đường lầy lội
Mới biết là cay đắng mặn bờ môi
Nhân thế đa đoan , Hạnh Phúc tan trôi
Kẻ đạp khổ đau người trèo qua gian dối

Đừng hứa hẹn đừng hão huyền tội lỗi
Đừng tự dối lòng khi bất lực trước cơ duyên
Đừng quá mê say với vật chất kim tiền
Đừng hối hả đừng vội vàng sống gấp

Hãy lặng ngắm trong dòng người tấp nập
Sẽ nhìn ra hình bóng của tri âm
Tiếc làm chi một kiếp sống âm thầm
Hãy bước chậm theo dòng trôi thanh thản...

(BH148-23)

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Bỗng dưng
Bỗng dưng phải ghét một người
Bỗng dưng lòng dạ chơi vơi nỗi niềm
Bỗng dưng muốn xé màn đêm
Bỗng dưng muốn ngược về miền xa xôi
Bỗng dưng lại phải tìm tòi
Bỗng dưng lại phải rong chơi cõi người
Bỗng dưng thành kẻ đơn côi
Bỗng dưng lại phải tự bơi một mình
Bỗng dưng may rủi thình lình
Biết đâu số phận rập rình sang thu
Bỗng dưng bôi xoá hận thù
Bỗng dưng tìm được chân tu cõi phàm
Ô hô người quá tham lam
Ô hô ta phải biết làm sao đây?
Cuộc đời vay trả trả vay
Nợ duyên sao cứ trĩu đầy Đa đoan !
Hu hu mộng tưởng ngút ngàn
Hu hu thân xác phàn nàn cơn đau
Hu hu người hãy đi mau
Cho ta thanh thản thả sầu trôi sông
Hu hu ai biết hay không?
Hu hu bốn cõi mênh mông bời bời ....
(BH148-14)

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Ngày mưa ngâu , bạn nhắc sao mình không về hội ngộ? Biết thế nhưng không làm sao được. Lẫn trong những may mắn hiếm hoi trộn một chút muộn màng dang dở. Vì người mình phải theo người. Vì ta mình lại phải gánh gồng tấm thân nhỏ bé. Hy vọng phía trước sẽ là chân trời đầy nắng ,gió, và ấm áp giọt thanh sương
Hẹn các bạn một dịp khác vậy !
Đôi khi

Cuộc sống có đôi khi
Không như ta mơ ước
Như một trò cá cược
Cuộc đời là cuộc đua

Đua để biết thắng thua
Thấy hai chân lạc bước
Máu trong Tim chảy ngược
Hơi thở chừng rối ren...

Đua để biết sang hèn
Giữa miên man ảo tưởng
Có hay không Chí hướng
Mới biết người dở hay

Đua mới biết hao gầy
Vì bão đời giông tố
Trên con đường hoan lộ
Chợt nhận về đắng cay

Biết phải làm sao đây
Thân nghe chừng đã mỏi
Tâm hết thời bối rối
Chí cạn nguồn Bon chen

Chỉ ước điều nhỏ nhen
Được yêu thương ai đó
Tay trong tay lối nhỏ
Bình yên thật Bình yên

Chỉ mong có bạn Hiền
Buồn vui cùng chia sẻ
Giản đơn điều như thế
Nhưng chẳng hề dễ đâu

Đôi khi nghĩ quá sâu
Đôi khi nhìn quá kĩ
Đôi khi vì vị kỉ
Đôi khi lòng sân si ...

Có khi phải ra đi
Có khi phải chia ly
Mặc nhân gian phân bì
Cung mệnh trời : "Thiên di"

Thôi thì ta cứ đi ...

(BH148-08)

Hờ hững

Hững hờ người vào trong mộng
Ngập ngừng ngồi đợi Thu sang
Lao xao cơn gió miên man
Bơ vơ mảnh hồn phiêu bạt

Thẫn thờ Hương Thu ngào ngạt
Nôn nao một cõi mơ say
Nhớ Nhung một gánh hao gầy
Xa xôi một ngày thương nhớ

Dùng dằng giữa đi và ở
Lừng khừng chân bước suy tư
Sân si cõi Tâm tư lự
Tham lam cõi Mộng tạ từ

Lõng thõng trời buông mây mù
Giăng giăng bốn chiều u ám
Mênh mang một màu ảm đạm
Nhạt nhoà Thu,
Nhàn nhạt vị Tình Thu !

(BH148-10)