Translate

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

Chiều nay đi làm về mải chạy xe chả để ý trời đất, khi dừng đèn đỏ mới ngẩng đầu ngó lên trời cao.Chao ôi, đột ngột một vầng trăng tròn vành vạnh, sáng vằng vặc,trong vắt ...
Lai nhớ cái ngày cha và mình ngồi trên bờ đê ở quê nhà.Hai cha con vừa ngắm trăng vừa phân tích bài thơ "Tĩnh dạ tứ" của Lý Bạch.Cha giỏi chữ Hán, nên từ nào cha cũng giảng giải cho mình rất kĩ. Mình nhớ nhất la câu
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương
Nỗi niềm của người tha phương thật khắc khoải sâu lắng. Cha bảo ước gì cha được lên đỉnh Nga My ngắm trăng như Lý Bạch xưa. Hai cha con lên kế hoạch đi du lich Trung Quốc vào dịp cha rảnh rỗi.
Nhưng mà,Nga Mi xa lắm cha à. Cha còn đi xa hơn thế làm sao con theo được.
Trăng ơi hãy cùng cha đến Nga My nhé.Rồi cha lại về trong giâc mơ của con, kể con nghe cái nỗi niềm "vọng nguyệt hoài hương " của Lý Bạch.
Con cũng nhớ quê nhà đêm nay khi đột nhiên thấy ánh trăng tròn.Nhưng con nhớ cha nhiều hơn.Nhớ giọng trầm ấm của cha khi đọc bài thơ ...Con chợt bây giờ mới hiểu vì sao cha bảo con phải về quê hàng năm...Vâng ! Cha ơi con đã hiểu
'Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người '



Ngắm trăng

Đột ngột ánh trăng rằm
Vằng vặc trong trời đất
Có cái gì được mất
Bảng lảng một màu trăng

Trăng trắng ánh trăng trong
Loang loáng nước trăng hồng
Mênh mang làn sương mỏng
Bàng bạc trăng toàn trăng

Xưa trăng còn trẻ măng
Nay trăng là chị Hằng
Xưa ta hồn ta thơ trẻ
Nay hồn ta mơ trăng ..

(BH149-09)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét