Lạ quá! Một mùa Đông không lạnh lẽo. Lòng người khẽ mở những xôn xao. Chưa bao giờ mình có những cảm nhận lạ lùng về mùa Đông như thế. Vội ghi chép lại những xúc cảm ấy. Và nhớ đã đọc đâu đó trong mạt kiếp chân kinh rằng : khi Vũ trụ đổi thay ắt kiếp người thay đổi. Hy vọng đó là sự thay đổi tích cực đem lại Bình yên cho tất cả chúng ta.
Mùa Đông ấm áp

Quanh ta nắng ấm trải vàng mơ
Trời Đông chưa lạ thế bao giờ
Trần gian có điều chi khác lạ?
Ừ phải người đi tìm Ngọc đá
Lặng thầm ngay giữa chốn xôn xao ?
Ừ phải người tìm những nôn nao
Xuyến xao giữa cuộc đời vô cảm.
Ừ phải lòng ta thôi lãnh đạm
Thấy đời dường như bớt sân tham
Hơi ấm mùa Đông rất dịu dàng
Cớ chi người khép hồn cô nữ ?
Lặng thầm ngay giữa chốn xôn xao ?
Ừ phải người tìm những nôn nao
Xuyến xao giữa cuộc đời vô cảm.
Ừ phải lòng ta thôi lãnh đạm
Thấy đời dường như bớt sân tham
Hơi ấm mùa Đông rất dịu dàng
Cớ chi người khép hồn cô nữ ?
Cánh tay mùa Đông mang đầy gió
Mang về trời đất một mùa Xuân
Con mắt mùa Đông rất ân Cần
Trao cho cuộc đời bao dịu ngọt
Đôi môi mùa mùa Đông thôi dại dột
Đắm say tha thiết gọi đam mê
Lạ thế mùa Đông không tái tê
Lạ thế mùa Đông mà ấm áp!
Mang về trời đất một mùa Xuân
Con mắt mùa Đông rất ân Cần
Trao cho cuộc đời bao dịu ngọt
Đôi môi mùa mùa Đông thôi dại dột
Đắm say tha thiết gọi đam mê
Lạ thế mùa Đông không tái tê
Lạ thế mùa Đông mà ấm áp!
Lạ thế Vũ trụ giờ đổi khác
Như lời trong mạt kiếp chân kinh?
Đến lúc Thiên nhiên biết xoay vần
Kiếp người sẽ có nhiều thay đổi
Chỉ chờ cho Thiên thời địa lợi
Nhân Hoà rồi sẽ có Thăng Hoa
"Mười phần mất bảy còn ba,
Đi hai còn một thì ra Thái Bình "
Như lời trong mạt kiếp chân kinh?
Đến lúc Thiên nhiên biết xoay vần
Kiếp người sẽ có nhiều thay đổi
Chỉ chờ cho Thiên thời địa lợi
Nhân Hoà rồi sẽ có Thăng Hoa
"Mười phần mất bảy còn ba,
Đi hai còn một thì ra Thái Bình "
Mùa Đông ấm áp một mình
Người đi người ở nhớ hình bóng xa
Thôi về bên cái ao nhà
Có Sen nở muộn Hương Trà thoảng bay
Người ơi người nào có hay
Lòng ai khắc khoải vơi đầy nhớ thương.
Xa xôi cách biệt trùng Dương
Mùa Đông ấm áp làm Vương tơ trời...
Lại chờ lại đợi người ơi ...
(BH141129)
Người đi người ở nhớ hình bóng xa
Thôi về bên cái ao nhà
Có Sen nở muộn Hương Trà thoảng bay
Người ơi người nào có hay
Lòng ai khắc khoải vơi đầy nhớ thương.
Xa xôi cách biệt trùng Dương
Mùa Đông ấm áp làm Vương tơ trời...
Lại chờ lại đợi người ơi ...
(BH141129)