Translate

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Lại thêm một năm mới nữa rồi. Thời gian trôi nhanh quá.Nhìn pháo Hồng Hoa đỏ lòng ấm áp lạ kì.Chợt thấy Một ngọn lửa bất diệt từ đâu đó đang Trỗi dậy trong lòng.
Cháy
Cháy lên đi ngọn lửa lòng tôi ơi Đời sống có bao nhiêu mà Hoài
chờ đợi? Cháy lên đi cho qua ngày đen tối
 Sáng bừng lên cho nhan sắc tỏa hương
Cuộc sống quanh ta giản dị vô thường Khắc khoải,đam mê,cồn cào tham vọng Sân si vẫy vùng,con Tim mơ mộng. Những kiếp Tằm vật vã chẳng An yên
Cháy lên đi ngọn lửa thần tiên Ngọn lửa yêu thương bùng lên từ nỗi nhớ... Thiêu đốt băn khoăn và những điều dang dở Ngọn lửa chân tình, ngọn lửa từ tâm
Cháy lên đi cho qua phút lặng thầm Trao cho nhau ánh sáng Hồng ân nghĩa Cuộc sống có nổi trôi hay cuộc đời dâu bể Ngọn lửa ấm nồng sẽ tan chảy mọi ưu tư
Cháy lên nào !Ôi ngọn lửa Thiên thu Thắp những ước mơ cho ngày Đông ấm áp Phả hơi ấm vào ngõ hồn bão táp Đem Bình yên về bên lối mùa Xuân
Cháy lên nào ngọn lửa đuổi trầm luân... Thế nhân ơi Trần gian còn Hoa mộng? Cõi phàm Trần có bao nhiêu khát vọng? Cháy lên nào Ngọn lửa tình Thân !
BH-141231 (Giao thừa 2014-2015)

Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Tôi nghe bài hát này có dễ trăm lần trong ngày Giáng Sinh năm trước.Một câu hỏi khắc khoải rằng : khi cả Chúa và Phật đều chán loài người thì loài người ra sao ?
Đương nhiên loài người vẫn sống,yêu ,ghét ,tham, sân, si …đủ cả
Nhưng dường như niềm tin vào sự cứu rỗi ,cứu vớt ngày càng mong manh…
Người ta sống gấp, sống vội,sống cho bản thân nhiều hơn vì “Đời sống quanh đây có vạn lời mời “ và “những con sông đã cạn nguồn rồi “…
Vâng tất cả sắp cạn kiệt.Những nguồn sống đang cạn kiệt dần.Những con tim cạn kiệt yêu thương, những khát khao nguội dần trong băng giá ,những ngọn lửa cạn vơi sức nóng, lạnh lùng và vô cảm, cơ hội và thực dụng, đến và đi quá nhẹ nhàng kiểu như loài người quen dần với “những kiếp xa nhau “…
Chẳng còn Chúa và Phật để mà bấu víu .Ai cứu rỗi cho những tâm hồn mong manh ,tội lỗi ,đáng thương?
Xin ai cứ phụ người ,xin ai cứ phụ tôi …nhưng tôi sẽ cứu một người! Người ấy là Chúa của lòng tôi ! Bởi Chúa sống lại thì yêu thương sẽ ngập tràn,hạnh phúc lại mênh mang.Tôi sẽ cứu Người bằng những lời cầu nguyện,bằng tâm thiền cõi Phật bằng tất cả lòng vị tha ,bằng trọn vẹn yêu thương bất diệt, chân thành.
Mãi mãi là như thế .Bởi “Vì gió đêm nay hát lời tù tội “ và Gió đêm nay “về cùng tôi đứng bên âu lo này”
Amen !
Một bài hát khắc khoải cõi lòng ,chạm nỗi đau thương của cả một kiếp người.Bạn nhắc làm tôi lại âu lo …


Này em có nhớ
(Trịnh Công Sơn)
Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người
Này em xin cứ phụ người
Này em xin cứ phụ tôi
Đời sống quanh đây có vạn lời mời
Đời sống quanh đây tiếng người mừng gọi em vào.
Đời đã quen với những kiếp xa nhau
Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người
Này em xin cứu một người
Này em hãy đến tìm tôi
Vì những con sông đã cạn nguồn rồi
Vì gió đêm nay hát lời tù tội quanh đời
Về cùng tôi đứng bên âu lo này
Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người
Này em có nhớ cuộc đời
Này em có biết loài người
Này em có nhớ gì tôi

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

Cha ơi!
Con lại mơ thấy cha đêm qua.Hai cha con đi vào một khu rừng xanh mát. Con sung sướng nắm tay cha tung tăng dưới ánh trăng huyền ảo. Rồi cha kéo con ngồi xuống một đỉnh núi và bảo con hãy ngắm bầu trời xa xôi. Con ngả đầu vào vai cha và cảm nhận một cảm giác ấm áp Bình yên Thanh thản.
Bất chợt con thấy một vì sao rơi. Cha bảo "đó là một niềm tin vừa rụng rơi. Con phải giữ vững niềm tin vào cuộc sống và tình người. Không có ai xấu cả và cũng không có ai tốt hoàn Hảo đâu. Con đừng đi tìm sự hoàn Hảo nữa"...
Giật mình thức giấc mới hay con vừa mơ thôi. Không ngủ lại được, ngẫm nghĩ, mới thấy đời người sao khổ thế. Chả khi nào thanh thản được. Chả lúc nào thôi suy tư.Suy ngẫm về cuộc sống,nhân tình thế Thái mà thấy ngán ngẩm.Nghĩ về nhân gian sao thấy hoang mang...nghĩ về bản thân sao thấy ngỡ ngàng, lo sợ!
Nhưng cha đã cho con một niềm tin bất diệt. Và con đã hiểu mình phải làm gì
Nói với cha
Con hiểu rồi cuộc sống vẫn nổi trôi,
Thế sự Trần ai khổ lắm rồi
Nhân thế bon chen càng chật chội
Kiếp người quằn quại trong cuộc chơi.
Đàn ông, đàn bà vẫn vậy thôi
Sống để làm trâu vật số trời.
Cung cúc miệt mài xây tổ ấm.
Ba sinh một kiếp trả đầy vơi ...
Quên cả bản thân quên cái "tôi"
Một ngày đau đớn thân rã rời,
Mới hay mình chưa từng được "Sống"
Thấy mình mới chỉ "Tồn Tại" thôi.
Giật mình hoảng hốt thấy chơi vơi
Hỏi trời sao nhân thế lẻ loi?
Cõi tình vì sao nhiều gian dối?
Thế giới Kim tiền mộng tan trôi!
Có phải lòng tham giết người rồi?
Có phải hận thù đẩy người rơi?
Có phải si mê làm mắt tối?
Nguồn căn đau khổ cứ sinh sôi?
Muốn sống Bình yên giữa đất trời
Mưa ngừng nhưng gió chẳng chịu thôi
Trí Tâm đã lặng Tình còn bão,
Đam mê đã tắt,lửa lại khơi ?
Thì ra cuộc sống là thế thôi
Quay quắt áo cơm với nợ đời
Khắc khoải chân tình không yên nghỉ
Trái Tim mệt mỏi Chẳng thảnh thơi
Mới hay phải biết thương mình thôi
Thương cả Trần gian một kiếp người
Ái ố từ bi si hỉ nộ
Làm người đành chấp nhận vậy thôi
Hãy cứ chântình trong cuộc đời,
Hy vọng tri kỉ đừng xa xôi.
Khát khao cảm giác ngày hạnh phúc.
Giữ trọn yêu thương chẳng đổi dời
Khó lắm,
Nhưng mà cứ gắng thôi !
Thưa cha
Con hiểu ý cha rồi !
(BH-141220)
Hôm nay nắng không vàng nhưng rất dịu ngọt. Vì sao ngọt nhỉ? Có phải đó là sự chắt chiu ?

Ngọt
Ta ủ nắng chờ mùa Đông lạnh lẽo
Sưởi lòng người trong ngõ ngách cô đơn 
Ta giấu mưa nơi sâu thẳm tâm hồn
Chờ Hạ đến tưới lòng ai tươi mát
Ta ươm gió nhặt hươngthu ngào ngạt
Để người về cảm nhận rõ hanh hao
Ta cất đi tất cả những lao xao
Gói mầm xanh cho Xuân bừng mắt Ngọc
Cuộc đời như một con Tàu chạy dọc
Cảm xúc ngọt ngào là những lối rẽ ngang
Bất chợt
Vô tư
Xao xuyến
Bàng Hoàng
Đó hạnh phúc của Trần gian
Vị Ngọt ! 

(Bh141218)
Sáng nay được nghỉ nên ngủ nướng một chút.8 h mới ra đường.Mấy hôm trời u ám hanh hao như đầu Đông ngoài Bắc. Vậy mà sáng nay mọi vật đổi khác đột ngột.Lạ chưa? Hôm nay nắng. Trời sáng choang như được soi bằng đèn cao áp. Nắng vàng tươi óng ả như quét mật.Mọi vật như được dát vàng.Chợt thấy chút gì đó xôn xao mà không định hình được. Muốn gói nắng để gửi cho các bạn miền Bắc thì làm thế nào nhỉ?
Ngày nắng
Lạ chưa nắng vàng tươi khắp phố
Đất trời thay áo giữa mùa Đông
Nắng trải vàng mơ như quét mật
Hanh hao chạm khẽ giấc mơ Hồng.
Đang bước ngược xuôi đời chật chội
Thấy hồn lắng đọng phút Thảnh thơi
Ước ao một ngày thôi mòn mỏi
Xôn xao rơi rụng tiếng ai cười...
(BH141215)

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Lửa

Đông lạnh quá nhưng lòng ta ấm lửa
Người nhen đi tia chớp của yêu thương
Cháy bùng lên ánh sáng của Thiên đường
Tan giá buốt của mùa Đông lạnh lẽo

 Ta sưởi nhé đêm Hồng cho khắp nẻo
Thắp lung Linh vào từng góc Trần ai
Tô má Hồng cho mỗi sớm ban Mai
Chạm xúc cảm
cho nhân tình khao khát

 Ta sưởi nhé suối đam mê dào dạt
Mùa Giáng sinh ấm đỏ trái Tim yêu
Để cuộc đời không còn đêm cô Liêu
Để mùa Đông mãi là mùa Đông đỏ

(BH141210)

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

Mỗi ngày qua đi những trải nghiệm về cuộc sống, tình đời, tình người luôn làm ta khắc Khoải.Thấy làm người thật khó ...

 Ngẫm

Có đôi khi
Cùng bạn bè nhâm nhi,
Ồn ào, vồn vã.
Nhưng sao tim mình xa lạ:
Lẻ loi !

Có đôi khi ngắm nhìn dòng người lại qua,
tấp nập quanh đời,
Thấy hồn mình lạc lõng.

Biết mối quan hệ của nhân gian phần nhiều là kỳ vọng:
Lợi ích
Xã giao.
Sao ta lại cứ ước ao ?
Một tấm tình chân thật!

Lẽ đời người ta phù Thịnh.
Mấy ai đoái hoài để theo kẻ suy vong.

Nhưng không có bóng đêm sao thấy được trời Hồng?
Chưa qua khổ đau sao biết ngày hạnh phúc?
Cứ sống theo thói đời làm sao có lúc,
Tìm được:Tri âm?

Kiếp người áo cơm vật vã âm thầm
Cho đến khi nhận ra ta chưa có một ngày yêu thương đích thực.
Đó chỉ là tồn tại thôi
chứ chưa hề được sống.
Đó là yêu thôi
mà chẳng biết mê say.
Đó là nhận cho mà không biết đủ đầy.
Đó là biết nhớ mà không còn kí ức

Khổ lắm đời người cùng cực,
Vì chữ "yêu thương" và cả chữ "mê say"
Để cả cuộc đời cứ mãi lắt lay
Day dứt,
Bon chen,
Dùng dằng,
Trăn trở

Làm sao cho đời thôi giông tố
Làm sao ?

(BH14129)
Các bạn tôi, toàn những người xinh đẹp và Tài giỏi . Cớ sao đợi mãi chẳng gặp duyên lành ? Mới ngộ ra vài điều ...
Ngộ

Đợi chờ mà chẳng thấy đâu
Mảng vui quên mất kẻ sầu tương tư.
Thôi về đi nhặt mùa Thu
Thả Hương xao xuyến để ru cuộc đời.
Ngoài kia mây gió gọi mời.
Dùng dằng đi ở chơi vơi bước chiều.
Bồn chồn bóng nhạn Liêu xiêu.
Mênh mang khắc khoải cánh diều trên không.
Nửa đêm thức giấc mềm lòng,
Khát khao hơi ấm một vòng tay ôm.
Tương tư tím cả chiều hôm.
Áo cơm quay quắt ôm đồm ba sinh.
Đợi chi một sự vô tình
Mong chi mà níu bóng hình phù du.
Sông trôi nước chảy mây mù,
Đời người một kiếp Phiêu du-Vô thường.

(BH141204)
Em gái mơ giấc mơ lạ nhờ chị giải đoán! Haiza! Khó chứ chả dễ đâu nhưng chị có thể cảm nhận được cảm giác ấy. Thử xem có phải ko nhé
Gió
Người không về mà ru giấc mơ đi?
Đêm không ngủ,Tâm chất đầy mộng mị.
Phía cổng trời ánh hào quang kì bí
Cuối đường mơ là những ánh sao đêm.
Trên những cánh đồng bát ngát sương mềm
Một cơn gió thoảng hương đồng cỏ nội
Đêm ẩm ướt lăn vào da mòn mỏi
Thấm dịu dàng từng kẽ tóc, chân tơ.
Chợt rùng mình ôi cái rét ban sơ
Mà thấu buốt lạnh tận cùng tim não
Dẫu biết đó là giấc mơ hư ảo
Và trần gian phong vị chẳng như mơ
Và nhân gian vẫn giăng mắc dây tơ
Gió khắc khoải,Gió lạnh lùng hoá đá,
Ôi giấc mơ...chứa những điều kì lạ
Để hiểu thế nào là ý nghĩa của "chia xa"!
(BH14126)
Mùa Đông đến thật rồi ...không còn ấm áp nữa. Gửi cho các bạn chút lửa đỏ của mùa Đông nhé...

Mùa Đông đỏ

Người ở đâu sao không về Bến đợi?
Để nỗi nhớ chiều, vời vợi xa xăm
Những hàng cây, rũ lá âm thầm
Cuộn giá rét chờ một làn hơi ấm.

Ai ao ước một mùa Đông xa lắm
Mình ngược đường ngược gió để tìm nhau
Bỏ lại cuộc đời bề bộn ở phía sau
Hạnh phúc nhỏ nhoi cho ngày Đông ấm lửa.

Ai ao ước một đêm Đông cháy đỏ?
Thấy con Tim rạo rực một tình yêu.
Khát khao đi kẻo hạnh phúc về chiều,
Cháy bùng lên ngọn tro tàn âm ỉ...

Một ngày Đông
Người ước không?Như thế,
Biết đợi chờ mùa Đông đỏ vừa
sang ..

(BH141203)
Ngũ vị Hương ơi có người nói với tớ câu này " mục đích đời Anh là phải có em " ! Ô có tin được không các nàng yêu quý?
Nhưng mà tớ biết ...hì hì

Biết.

Anh không nói, thì em vẫn biết
Trời trên cao, mây trắng thong dong
Nắng ươm màu, tô vẽ một vạt Hồng
Màu hạnh phúc, mà ta cùng mơ ước

Anh không nói, nhưng em biết trước
Anh muốn làm chim, bay tận cao xanh
Chẳng buộc ràng nào, níu bước chân Anh
Nhưng mỏi cánh, Anh muốn về bên em - Bến đỗ

Anh không nói, nhưng lòng em vẫn tỏ
Tình yêu không có tuổi,với thời gian
Trái Tim ta ,vẫn khao khát nồng nàn
Anh lại muốn tình em là bất diệt

Anh không nói, nhưng mà em biết
Tháng năm trôi, đời ta đã vào thu
Đôi mắt Anh, lãng đãng mảng mây mù
Bàn chân Anh, rã rời gối mỏi

Anh không nói và em không muốn hỏi
Anh đi đâu và đi với những ai
Chỉ biết là, mỗi sớm ban Mai
Em thức giấc, vì thấy Anh trong giấc mộng.

Anh không thích, nhưng mà luôn hy vọng
Cuộc sống bon chen, bớt những thiệt thua
Cho đôi mắt em, bớt những Âu lo
Cho tâm hồn em, Bình yên Thanh thản

Anh chỉ nói một câu đơn giản,
Rằng mục đích đời Anh là sẽ có em
Cả cuộc đời Anh đã mãi kiếm tìm
Anh nói thế
Em tin không?
Mặc kệ

Em chẳng biết nhưng mắt Nhung rơi lệ...
Và cõi lòng
Khắc khoải
Một chữ "đau"!

(BH141204)