SẮC VỊ
(Viết cho cá tháng tư)
Ừ thì sắc vị mùa Xuân,
Mướt xanh rồi cũng tàn dần theo mưa.
Hạ về cháy giấc mơ trưa.
Thu tàn ánh mắt, Đông chừa nếp nhăn.
Vị đời mặn nhạt đôi lần
Bể tình có lúc lăn tăn cõi lòng
Ngẫm ra sắc vị hư không
Phải đâu con tạo mà lòng người thôi.
Chân tình nên nhớ cả đời
Bạc tình sao trách ngại lời vương tơ.
Cuộc đời chẳng phải như mơ
Vì duyên nên phải đợi chờ tùy duyên.
(BH-1804-01)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét