Hôm trước có người pot một bài báo khiến mình lại nhớ "những điều thấm thía" của cha.Sắp giỗ cha rồi.Nhớ về lời dạy của Người...
Con ạ,
Rồi có lúc người sẽ rời xa,
Vì gặp gỡ mà tình duyên không có.
Dẫu níu kéo cũng chẳng thành duyên nợ
Ước trăm năm thì cũng vẫn xa rời.
Con ơi
Thời gian là dòng nước chảy xuôi
Cuốn đi bao thị phi phiền muộn
Lo lắng mà chi,hãy chỉ làm điều thiện
Để tâm ta không hổ thẹn với mình.
Con à,
Một lần thất bại là một dịp hồi sinh
Nếu ta biết đạp bức tường tuyệt vọng
Hãy giữ niềm tin,hãy thôi ảo mộng
Con sẽ thấy những điều kì diệu nở hoa.
Con này
Mỗi con người khi được sinh ra
Là một phần do chúa trời ban định
Người được làm vua,
Kẻ được làm quan,
Đa số chỉ làm thường dân,
Có người thì yểu mệnh...
Nhưng không ai có thể chọn cho mình,
Người mẹ.
Người cha.
Nên đừng buồn khi mình không được hưởng vinh hoa,
Đừng tuyệt vọng nếu cuộc đời có nhiều ngang trái.
Điều thiện tâm con làm,sẽ là phúc- lộc- tài còn mãi,
Con sẽ hưởng muôn đời...
Con sẽ thấy
Có đôi lúc lòng mình chơi vơi
Mọi chỗ dựa bỗng thành hư ảo
Là khi niềm tin trong con chao đảo
Con phải nhìn lại bản thân mình.
Rồi có ngày
Tình yêu tựa chiếc phao cứu sinh
Cho con lại nôn nao háo hức
Nhưng ngờ đâu đó là tình yêu không có thực
Yêu đơn phương,yêu mù quáng,dại khờ.
Đó là lúc con cần phân biệt khái niệm thực- mơ,
Để biết điểm dừng,
Nhắc mình tỉnh ngộ.
Con nên nhớ,
Phải biết lãng quên từ những điều bé nhỏ,
Để thứ tha cho những kẻ lỗi lầm
Sống hết mình và hãy từ tâm
Đừng muộn phiền vì miệng đời chua chát.
Điều cuối cùng
Rồi một ngày kia ai cũng về với cát
Chốn thiên đàng vĩnh cửu bình yên.
Ai mang theo được nhà, xe, của cải, kim tiền?
Những ứng xử của ta mới là điều còn lại.
Người đã đi rồi trái tim nào đập mãi?
Nhưng vẻ đẹp tâm hồn sẽ bất diệt với tháng năm.
Nhớ nhé con
Những điều thấm thía vuông tròn
Mong con không vấp ngã,
Mong con vững như đá
Mạnh như đồng
Để cuộc đời con mãi mãi màu hồng
Nhé con.
(BH1703-07)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét