Trưởng thành.
Càng trưởng thành càng ngại nói nhiều hơn.
Không phải vì lo, mà vì ta đã hiểu.
Cuộc sống ngoài kia có bao điều kì diệu?
Nhưng sức người hữu hạn với đam mê.
Không phải vì lo, mà vì ta đã hiểu.
Cuộc sống ngoài kia có bao điều kì diệu?
Nhưng sức người hữu hạn với đam mê.
Càng trưởng thành, càng ngại nói khen-chê
Bởi ta biết, nào có ai hoàn hảo.
Tốt,xấu,dở,tài, chỉ là kĩ xảo
Chẳng có ai sống thật ở ngoài đời.
Bởi ta biết, nào có ai hoàn hảo.
Tốt,xấu,dở,tài, chỉ là kĩ xảo
Chẳng có ai sống thật ở ngoài đời.
Càng trưởng thành, càng thấm sự chơi vơi.
Đó là lúc, mọi thứ đều vô nghĩa
Bè bạn,tiền tài,tình yêu, là xa xỉ
Ta chỉ cần một tri kỉ mà thôi.
Đó là lúc, mọi thứ đều vô nghĩa
Bè bạn,tiền tài,tình yêu, là xa xỉ
Ta chỉ cần một tri kỉ mà thôi.
Càng trưởng thành, càng sợ thời gian trôi
Sợ không kịp làm, những điều giản dị:
-Báo hiếu mẹ cha,
-Cảm ơn tri kỉ,
-Chăm sóc bản thân mình
-Và học yêu thương...
Sợ không kịp làm, những điều giản dị:
-Báo hiếu mẹ cha,
-Cảm ơn tri kỉ,
-Chăm sóc bản thân mình
-Và học yêu thương...
Càng trưởng thành càng thích lặng im hơn
Để cảm nhận,để thấu tình nhân thế,
Để thấy hạnh phúc chẳng bao giờ là dễ,
Sân khấu cuộc đời,hai mặt lạ quen...
Để cảm nhận,để thấu tình nhân thế,
Để thấy hạnh phúc chẳng bao giờ là dễ,
Sân khấu cuộc đời,hai mặt lạ quen...
Càng trưởng thành, càng không muốn bon chen.
Suy cho cùng,đời chết đi là hết.
Mọi ảo ảnh,hào quang mà ta biết,
Cũng chỉ là phù du,hư ảo,hư danh...
Suy cho cùng,đời chết đi là hết.
Mọi ảo ảnh,hào quang mà ta biết,
Cũng chỉ là phù du,hư ảo,hư danh...
Càng trưởng thành hồn xác càng mong manh...
(BH-187-10)
Syd-in the winter.
Syd-in the winter.