Translate

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2013

Ngày 20/10 ngày của phụ nữ VN , Tôi biết có nhiều đức lang quân rối tinh lên nhưng chỉ là thực hiện nghĩa vụ mà thôi .Tôi trộm nghĩ cần chi phải sống như là vợ là chồng . Bởi cuộc sống vợ chồng sẽ tiêu dần cái thi vị của tình nhân. Tình nhân mà chỉ để thỏa mãn những khát khao dục vọng thì lại trở thành gánh nặng của kẻ lãng du tình…Thế nên hãy là tri kỉ tri âm của nhau có khi lại hay hơn là vợ chồng ,là nhân ngãi
Chả biết có đúng vậy không nhỉ . (Sorry các bạn gái nếu suy nghĩ ấy không làm bạn vui …xin đừng ném đá tôi nhé)

Hồng nhan tri kỉ

Cả đời ta , ta mải miết đi tìm
Không phải là em .Người vợ hiền
Hai bàn tay đảm…
(Bởi ta sợ những lời lảm nhảm)

Không phải là em .Cô nhân tình .
Đưa ta vào vùng trời phiêu lãng…
(Bởi ta sợ bị trách hờn là người quên lãng)

Mà là em
Hồng nhan
Tri kỉ
Tri âm !

Ta yêu em !
Tình yêu thánh thiện âm thầm.
Một ngày kia
Mê say thổi bùng lên ngọn lửa tình ngây ngất.
Buông thả đam mê
Hững hờ rơi đâu mất,
Ta si mê
Khắc khoải một mùi hương,
Thoảng chút dịu dàng
Đong chút yêu thương,
Khe khẽ dư âm
Chạm tình đáy mắt ,
Vội vã bàn tay
Dại khờ vương kí ức,
Thổn thức con tim
Nỗi nhớ cứ đong đầy ,

Ta biết rồi
Ta đi tìm ai trong mây
Níu giữ ấm êm
Cho người vợ hiền, dâu thảo
Quên tình nhân, ta quên tình hư ảo
Ta chỉ nhớ em thôi
Tri kỉ hồng nhan ,,,

Thế giới này toàn những dối gian
Nhưng có em ta biết mình chân thật
Ta có thề khóc cười ,sáng say,chiều tình
Ngu ngơ
Vờ vĩnh
Dại dột tham lam …

Ta biết mà
Em sẽ không than van
Em sẽ đợi ,sẽ nghe, sẽ xóa tan hờn giận
Em –cả đời- tôi kiếm tìm lận đận
Và một ngày
Nhan sắc
Hóa hồng nhan …


(Viết trong ngày 20/10/2013)
(BH1310-20)
Lâu lắm mình ko bình nhạc mặc dù vẫn nghe. Ko phải vì bài hát ko hay mà bởi bình nhạc phải có cảm xúc trước giai điệu và ca từ của bài hát. Và đôi khi nó phải phù hợp với tâm trạng hoàn cảnh của người nghe nữa.Hôm nay nghe bài hát này lại nổi hứng tìm tòi …cái hình ảnh ảo trong bài ca
Mình thích cái cách cô gái bày tỏ suy nghĩ của cô ấy.Khoảng cách và sự xa cách ấy là “hoàn cảnh vô thường” để hình hài nỗi nhớ. Nỗi nhớ đi hoang, lang thang suốt cõi trần mỏi mệt và đôi khí nó chạm vào ngóc ngách của miền kí ức bình yên để khao khát một giấc mơ ngọt ngào : Một vòng tay siết chặt,một bờ môi ấm áp, một ánh mắt tươi vui…Bóng dáng của Hạnh Phúc hiện ra ở một bến mơ thật huyền ảo, nửa thực, nửa hư, có mà không ,rất gần gũi mà lại xa vời…nhân vật trữ tình xuất hiện cũng kì lạ, mơ hồ tựa khói thuốc ,bờ vai êm ái , giọng cười tinh quái và bỏ lại một lời thì thầm mỏng mảnh như sương khuya …
Đó là sức quyến rũ của ảo ảnh trong TY
Nó khắc khoải đến day dứt
Nó khát khao đến tận cùng
Để chỉ xác nhận : “Vì anh chưa tới ,ở đây mình em ,TY chỉ mãi là giấc mơ”
Và cô gái mãi kiếm tìm : anh đang ở đâu ? ở đâu ???
Giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ thôi !!!!

(BH1310-29)
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chi-La-Giac-Mo-Uyen-Linh/ZWZFWO96.html
Cho ngày bình yên 

Bình yên một cõi vô thường
Cho ta tĩnh lặng yêu thương cuộc đời
Biết là nước chảy sông trôi
Thuyền đời thì vẫn ngược xuôi bến bờ
Cây đa bến nước con đò
Ở đâu cũng thế ,cánh cò khác đâu ...?
Súng,Sen có khác gì nhau
Cũng từ bùn đất mà cầu thanh tao
Chỉ khi ta hiều vì sao
Mới hay nhân thế biết bao vô thường!


(BH1310-30)
Lá thu

Lá thu  thì đã úa vàng
Trái tim thì cũng nhẹ nhàng tái tê ...
Tím màu nhung nhớ đam mê
Hay là Khắc khoải đi về cõi mơ ?

(BH1311-06)
Cây tình yêu

Tự lúc nào ta đã ươm một mầm cây yêu thương từ những gì vụng dại. Mỗi ngày đi qua, ta vun đắp nó bằng những khát khao chân thành . Cây yêu thương lớn lên trong sự ân cần , trưởng thành dưới bàn tay dịu dàng mềm mại của thương yêu . Một ngày kia ,nó biết nhẹ nhàng duyên dáng đón chào bình minh.Mỗi khi chiều buông,nó thoảng nhẹ một nỗi nhớ xa xăm, ngóng trông một bóng hình đắm đuối.Đêm đêm, nó thao thức chờ mặt đất phủ sương, lắng nghe từng âm thanh bé nhỏ của thinh không, nếm trải từng giọt sương đêm ,ngưng đọng cảm xúc, thu giữ những tinh túy của đất trời về mình. Một buổi sớm mai, nụ hoa hé mở ,sắc hồng rực rỡ, hương thơm ngào ngạt…Từng đàn ong bướm ríu rít về bên, cây yêu thương biết mình đã chín.
Nhưng nó đang chờ đợi một điều gì khác. Không phải là những cánh điệp mơ màng . Bao khát khao và cảm xúc nồng nàn gủi vào trái thơm chờ ngày kết mật .Cây tình yêu đang chín chắn đợi chờ.Quả yêu thương đang ngậm đòng mong nhớ . Nuôi những cảm xúc bồi hồi,giữ những vùng tri giao thơ dại,nó đang chắt lọc tinh túy,;loại bỏ những tạp chất ,hương thừa để có một mùi vị khác biệt.Mùi của đồng nội trong mùa thu thanh trong, hương của đắm say khao khát nồng nàn
Mật của tình yêu đọng lại trong tâm hồn ta : giữa hai cõi thực và mơ, xa và gần, …ảo giác và tri giác ….mà ta chưa biết hết.

(BH1311-9)
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Lang-Le-Noi-Nay-Khanh-Ly/ZWZA0U0I.html



Khoảng Trống 

Vẫn biết tình yêu không bao giờ có lỗi
Nhưng vì 
“Hôn nhân là cuốn tiểu thuyết hay
Nhưng nhân vật chính chết tự trang đầu”
Khoảng trống tâm hồn chỉ là chậm hay mau 
Sẽ phủ kín hồn ta bằng những điều vụn vặt
Nào cơm áo gạo tiền ,
Nào cái con , trách nhiệm .
Cả những nghĩa ,tình mắc nợ tự xa xưa,..
Nó quẳng đời ta vào vòng xoáy mây mưa
Rồi để lại những khoảng trời trống vắng
Tình yêu dại khờ ,yêu thương nồng đậm
Bỗng trở nên xa xỉ tựa vàng mười
Người rất gần mà sao quá xa xôi
Nàng tiên –thiên thần hóa thành điều giả dối
Tâm hồn ta tự rẽ về hai lối
Bải hoải cõi lòng ,tâm tình thay đổi
Đọng bờ môi là chua chát xót xa
Vương con tim những lãng đãng nhạt nhòa
Thấm trên da một làn sương lạnh lẽo
Hằn trong đôi mắt một thời trong trẻo
Lửa nồng say chìm ngún với tàn tro ..
Xin Bình yên ,
Cháy hết những âu lo …

(BH1311-13)

CỐM VÒNG HÀ NỘI 

Nhớ lại …Bữa ấy… thèm cốm ..ao ước… có cốm để ăn .
Một người bạn đã bỏ công tìm bao nhiêu địa chỉ mua Cốm ở SG gủi cho mình nhưng rồi cái cơn thèm khát cũng qua đi mình quên luôn và ko đi mua Cốm. Vài hôm sau có một người bạn dúi vào tay mình gói Cốm còn bọc lá sen xanh thơm ngát…Buổi chiều ấy mình dạy học mà hương Cốm cứ thoang thoảng …dịu dàng

Hôm nay dạy bài tùy bút của Thạch Lam “Món quà của lúa non : Cốm” mới hay Cốm hình thành thật kỳ công : từ hạt thóc nếp, nảy lên cây lúa nếp, nó chắt lọc những tinh hoa của đồng cỏ ,hương trời để hình thành giọt sữa trắng đục, dưới tác động của ánh nắng mắt trời, giọt sữa dần đặc lại.Chưa quá đông cứng nhưng không còn là chất lỏng nữa, người dân làng Vòng chọn thời điểm thích hợp hái về chế biến thành Cốm. Việc chế biến Cốm chẳng đơn giản chút nào .Nghe nói chỉ có người Làng Vòng mới có bí quyết làm Cốm dẻo thơm, có vị ngọt thanh mát.Bí quyết ấy được thực hiện bởi những thiếu nữ làng Vòng, và họ khắt khe, gìn giữ sự bí mật ấy, truyền từ đời này sang đời khác…
Thành ra mới hiểu : Cốm kết tinh tất cả sự tinh túy của đất trời,thấm đẫm những giọt mồ hôi và chứa đựng những bí quyết sự khéo léo tinh tế của người dân Làng Vòng Hà Nội.

Cho nên, Cốm không còn là món ăn dân dã thông thường.Nó đã trở thành thứ quà của quê hương ,là nét đẹp văn hóa của người Việt trong các dịp lễ Tết –đặc biệt là lễ nghi cưới hỏi. Cái thanh ,sạch, dịu dàng tinh khiết của Cốm trở thành biểu tượng của Tình yêu, của quê hương xứ sở…lưu luyến lòng người

Vậy thì thưởng thức Cốm ra sao ?
Người ta thường dùng lá Sen để gói Cốm. Sen sinh ra là để gắn liền với CỐm.Bởi cái hương ngan ngát của Sen như là để làm tăng mùi đồng nội của Cốm vậy.

Cốm ko phải là thức ăn của người vội vã. Ăn Cốm phải ăn từng tí chút, nhâm nhi ngẫm nghĩ cái hương say ,vị ngọt của đồng nội, cảm nhận sự lan tỏa dịu dàng của hương sen và hình dung ra bàn tay dịu dàng êm ái , chiêm ngưỡng cái dáng vẻ uyển chuyển của những cô gái Làng Vòng ,gánh những thúng Cốm đi bán rong trong các ngó ngách của Hà thành, thì mới thấy hết nét đẹp của Cốm. Vẻ đẹp dịu dàng, nhuẩn nhị, thanh tao.

Người mua Cốm vì thế xin hãy nâng niu ,chiu chắt ,trân trọng từng gói Cốm thơm mềm thì mới đúng là biết cách thưởng thức.Cái cách ứng xử, ăn uống thanh tao của người Hà Nội vậy!

Cảm ơn hai người bạn của tôi đã cho tôi thêm những cảm xúc thật đẹp về Cốm. Đó là tình bạn chân thành, sự quan tâm dù rất nhỏ, nhưng cái tình thì quá lớn lao mà tôi không thể đo đếm được.Bữa ấy tôi vừa ăn Cốm vừa khóc.Và bây giờ tôi hiểu được vì sao tôi lại khóc. Thạch Lam bảo : CỐM LÀ LỘC CỦA TRỜI, LÀ SỰ KHÉO LÉO CỦA NGƯỜI VÀ SỰ NHẪN NẠI CỦA THẦN LÚA . Còn với tôi : CỐM LÀ HƯƠNG TÌNH BẠN CỦA TÔI MÀ HÔM NAY TÔI MỚI NHẬN RA

(BH1311-14)